Nhiên Hoàng Biên vội vàng an ủi: “Cháu chỉ gặp ác mộng thôi. Không lẽ trong phòng thí nghiệm của ông ngoại lại có sói sao?”
“Có thật mà. Vừa rồi cháu… Cháu vừa nhìn thấy ở cửa có một con sói lao về phía cháu”
Nhiên Mộc Miên nói năng có vẻ lộn xộn.
Nhiên Hoàng Biên đưa tay lên xoa xoa đầu Nhiên Mộc Miên mà an ủi cô: “Cháu bị say nắng nên sinh ra ảo giác, ngất xiu ở ngoài cửa phòng thí nghiệm của ông ngoại”
“Thật sao?” Nhiên Mộc Miên nghỉ ngờ, cô dừng lại một lúc rồi lại tiếp tục: “Ông ơi, cuối cùng cháu cũng nhớ ra con sói mà cháu gặp ở cửa cũng giống như con chó hoang đã đuổi theo cháu khi cháu còn nhỏ. Trông chúng giống nhau, chỉ là chúng khác nhau về hình dáng mà thôi.”
“Đây là di chứng để lại từ khi còn nhỏ, lúc cháu bị chó đuổi” Nhiên Hoàng Biên tiếp tục kiên nhãn tỏ vẻ hòa nhã an ủi cô.
truyentop.net cập nhật nhanh nhất.
Nhiên Mộc Miên luôn cảm thấy có điều gì đó không ổn.
Nhiên Hoàng Biên khẽ mỉm cười hỏi: “Cô nhóc này đúng là không có việc gì không đi tới cung Tam Bảo. Nói ông nghe xem lần này cháu chạy đến đâu mà không báo trước là có chuyện muốn hỏi ông ngoại sao?”
“À, đúng rồi ạ. Ông ngoại có quen bác sĩ tâm lý nào giỏi không ạ?” Sau đó, Nhiên Mộc Miên mới nhớ ra rằng cô muốn đến gặp ông nội là vì Lạc Vũ.
Nhiên Hoàng Biên không khỏi nghi ngờ nhìn Nhiên Mộc Miên tử đầu tới chân: “Lúc còn nhỏ vì cháu bị chó đuổi nên mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoc-vo-cung-ngot-ngao/1681543/chuong-730.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.