“Được được được, nhường con nhóc như cháu là được chứ gì!” Phó Hoằng Khôn cười vui vẻ nói.
Nhiên Mộc Miên lúc này mới cầm quân cờ vây lần nữa đi lại.
Mẹ của Phó Quân Tiêu thấy thế vẫn hay gọi điện thoại nói chuyện với Đồng Kỳ Anh, nói con bé Mộc Miên rất biết cách khiến ông cố vui vẻ.
Sau khi chơi xong, lúc cả nhà cùng dùng cơm tối Nhiên Mộc Miên ngồi bên cạnh Phó Hoằng Khôn, cũng rất chiều chuộng ông cố nội, thay ông cố nội gắp thức ăn, cũng rất tinh tế thay ông cố nội nhặt xương cá và xương thịt gà.
truyentop.net cập nhật nhanh nhất.
Cô nhóc miệng ngọt lại biết quan tâm, Phó Hoằng Khôn ước gì mỗi ngày cô nhóc đều sẽ ở bên cạnh ông.
Bà nội Lãnh ở bên cạnh múc canh cho Nhiên Mộc Miên, vừa nói đùa bảo: “Nhóc con, hay là ở lại đây với bà, ở luôn trang viên nhà họ Phó có được không?”
“Lãng phí tiền trọ ở kí túc xá thì tiếc quá ạ, hay là, mỗi tuần nghỉ hai ngày cuối tuần cháu lại về đây cùng với bà nội và ông cố nội” Nhiên Mộc Miên mỉm cười nói,
Bà cụ Lãnh nhẹ nhàng đặt bát canh xuống bên cạnh tay của Nhiên Mộc Miên, mỉm cười nói: “Cháu đúng là miệng ngọt, hai bên đều không đắc tội. Nào, thử ăn canh móng heo bồi bổ chiếc mặt mũi trắng trẻo của cháu nào?
“Bà nội, bà dạy con thêu thùa may vá được không ạ?” Nhiên Mộc Miên bưng bát canh uống một ngụm, nói tiếp. Bà nội Lãnh không tránh được hiếu kì nói: “Sao đột nhiên lại muốn làm cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoc-vo-cung-ngot-ngao/1681468/chuong-655.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.