Ngày hôm sau, Minh Tư Thành cố ý đặt một báo thức, để dậy trước khi Nhiên Mộc Miên thức dậy, còn gọi điện thoại kêu nhân viên phục vụ khách sạn mang bữa sáng đến.
Vì vậy Nhiên Mộc Miên sau khi thức dậy tắm rửa, vừa ra khỏi phòng đã ngửi được hương vị của đồ ăn sáng, cũng bất giác đi về phía phòng khách.
“Sau khi ăn xong bữa sáng, tôi cùng cô đi một địa điểm phong cảnh nổi tiếng ở Bắc Bình” Minh Tư Thành ngồi ngay ngắn ở bàn tra bên kia, sau khi lấy đũa, thì không khách khi bắt đầu ăn.
Cảm giác cô ấy cho anh chính là kiểu không sợ trời không sợ đất, thậm chí có chút không không sợ gì cả, ai cũng không làm khó được cô.
“Cô không sợ tôi có ý nghĩa lệch lạc với cô sao?” Minh Tư Thành cười xấu xa, đùa giỡn nói.
truyentop.net cập nhật nhanh nhất.
Nhiên Mộc Miên vừa đưa húp một miếng mì ramen, khẽ ngẩng mặt lên trừng Minh Tư Thành một cái, trên gò má xinh đẹp dường như viết hai chữ “anh dám?”
“Cô.." Minh Tư Thành muốn nói lại thôi.
Bởi vì anh phát hiện lúc Nhiên Mộc Miên ăn cơm sẽ không nói nhiều với anh.
Ăn không nói chuyện, ngủ không nói chuyện.
Hoặc có lẽ chính là giáo dưỡng nhà cô chăng.
Sau khi hai người yên lặng ăn xong bữa sáng, Nhiên Mộc Miên đeo một cái cặp nhỏ trên lưng.
Minh Tư Thành không nhịn được nói: “Để tôi đeo cho cô”
“Không cần!”
“Tôi không muốn bị người qua đường nói tôi không ga lăng phong độ” Minh Tư Thành vẫn tìm một lý do như cũ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoc-vo-cung-ngot-ngao/1681458/chuong-645.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.