Tiếp đó anh nhẹ nhàng đắp kín chắn cho cô, nhưng bản thân lại không thể không xuống giường, tặng cái giường này cho Nhiên Mộc Miên nằm.
Dưới ánh đèn ban đêm nho nhỏ, khuôn mặt Nhiên Mộc Miên được ánh đèn chiếu vào, lông mi vừa dài vừa cong, ấn lên mí mắt một tầng bóng đen, dung nhan khi ngủ của cô xinh đẹp tựa như búp bê.
Minh Tư Thành đột nhiên hồi thần lại, đạp dép lê lập tức rời khỏi phòng.
Trong tình huống này anh không có khả năng đi đến phòng Nhiên Mộc Miên ngủ, cho nên anh chỉ có thể một mình ngủ ở ghế sô pha bên ngoài không khách.
Trước nửa đêm anh lăn lộn khó ngủ, cũng may đến nửa đêm về sáng anh cũng buồn ngủ, lúc này mới nặng nề ngủ thiếp đi.
truyentop.net cập nhật nhanh nhất.
Đợi sau khi Minh Tư Thành tỉnh lại thì phát hiện trên người mình có thêm một tấm thảm, nhưng trong phòng sớm đã không còn bóng dáng của Nhiên Mộc Miên.
Đêm hôm qua là đêm đầu tiên từ trước đến nay mà anh lăn lộn khó ngủ như thế.
Đều là bị con bé Nhiên Mộc Miên kia hại!
Minh Tư Thành từ trên ghế sô pha ngồi dậy, chỉ cảm thấy có chút hoa mắt chóng mặt.
Hơn nữa không phải đã nói anh sẽ đưa cô đi du ngoạn Bắc Bình sao?
Kết quả cô vậy mà ném anh đi, một mình chạy ra ngoài chơi.
Minh Tư Thành âm thầm ra quyết định, nếu anh còn xen vào chuyện của con bé kia thì sẽ không mang họ Minh nữa!
Nhưng rất nhanh anh đã tự đánh mặt mình.
Vào lúc chạng vạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoc-vo-cung-ngot-ngao/1681456/chuong-643.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.