Hạ Huyền Thy buồn bã lắc đầu.
Mỗi một lần, đều là anh ta giãy giụa đến mệt mỏi mới có thể an tỉnh thiếp đi, nhưng bình thường anh ta đều giãy giụa cả đêm, cho nên dẫn đến khi khôi phục trạng thái bình thường tinh thần không được tốt.
Đồng Kỳ Anh nhìn dáng vẻ đau khổ của Bùi Hải Đăng, trong đầu hồi tưởng lại hình ảnh anh ta truyền máu cho cô ở phòng thí nghiệm.
Có lẽ chính bởi vì hình ảnh trong đầu mới khiến cô nảy ra suy nghĩ có ơn tất báo.
Đồng Kỳ Anh không để ý sự ngăn cản của Hạ Huyền Thy, trực tiếp đi về phía Bùi Hải Đăng.
Đôi mắt của Bùi Hải Đăng khát máu đỏ lừ, đối mặt với hơi thở của cô, anh ta càng phát cuồng lên.
Hạ Huyền Thy bị dọa đến không dám tới gần, chùn bước.
Sau một khắc, cô ta chỉ thấy Đồng Kỳ Anh giơ tay lên, đưa cổ tay mảnh mai về phía Bùi Hải Đăng.
Khập một tiếng, Bùi Hải Đăng cắn cổ tay của Đồng Kỳ Anh mà không hề báo trước.
Hạ Huyền Thy kinh ngạc che miệng, mở to hai mắt nhìn.
Đồng Kỳ Anh đau đến nhíu chặt lông mày, nhưng không sợ hãi.
Một mùi máu tanh dần dần tràn ngập trong không khí.
Bây giờ Hạ Huyền Thy khó có thể tin mình đang nhìn thấy một màn này.
Bùi Hải Đăng hút máu tươi trên cổ tay cổ Đồng Kỳ Anh, lúc này mới chậm rãi yên tĩnh trở lại, sau đó từ từ nhắm mắt, thoải mái chìm vào giấc ngủ.
"Cô có sao không?" Sau khi Hạ Huyền Thy tỉnh táo lại, vội vàng đi lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoc-vo-cung-ngot-ngao/1681419/chuong-604.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.