Thấy Đồng Kỳ Anh không trả lời được, Phó Quân Bác cười khổ: "Kỳ Anh, em thật sự đã thay đổi."
"Tôi quen với anh sao? Tôi có thay đổi hay không, liên quan gì với anh?" Đồng Kỳ Anh lộ vẻ mặt không vui phản bác lại.
Phó Quân Bác cười hờ hững: "Đúng vậy, em không còn quen anh nữa. Em đã thay lòng đổi dạ, nhưng trái tim của anh từ đầu đến cuối vẫn dành cho em vẫn không hề thay đổi."
“Tôi thay lòng đổi dạ?” Đồng Kỳ Anh nhìn Phó Quân Bác với vẻ khó tin.
Phó Quân Bác có vẻ định đến điểm thì dừng: "Anh mong em đừng quên ý định ban đầu, tìm lại chính mình. Anh còn phải đi bàn chuyện hợp tác, nên nói chuyện với em đến đây thôi. Có cơ hội hẹn gặp lại"
Phó Quân Bác nói xong thì đứng dậy rời đi.
Đối với lời nói của Phó Quân Bác, Đồng Kỳ Anh đột nhiên cảm thấy yên lòng. Sở dĩ yên lòng có lẽ là vì anh cả. Mấy chữ "thay lòng đổi dạ" khiến Đồng Kỳ Anh cảm thấy có chút đau lòng.
Cô ngồi đây một mình trong chốc lát, gọi một bàn đồ ăn nhẹ cũng chưa ăn được vài miếng đã thanh toán hóa đơn, rời khỏi "Dạ Hoặc". . ngôn tình hoàn
Bất tri bất giác, khi Đồng Kỳ Anh đang đi trên phố, cô đi ngang qua một văn phòng thám tử tư. Có lẽ vì nhất thời nóng đầu nên cô bước vào.
Người tiếp đãi cô là một nam thanh niên. Vừa nhìn thấy cô đến, anh ta liên quan tâm hỏi: "Có phải cô muốn điều tra đối tượng ngoại tình của chồng cô không?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoc-vo-cung-ngot-ngao/1681409/chuong-594.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.