Nói xong câu đó Đồng Kỳ Anh cảm thấy có chút hối hận.
Cô đã làm những gì anh nhất định biết rõ mười mươi, cô còn nói như vậy chẳng phải là “giấu đầu lòi đuôi” sao.
“Em thích anh ta à?” Phó Quân Tiêu đột nhiên hỏi.
“Hả?” Đồng Kỳ Anh vẻ mặt nhất thời ngơ ngác.
“Quên đi, vừa nãy anh không có hỏi gì cả” Phó Quân Tiêu nhíu đôi mày kiếm lại, nghiêng đầu nhìn ra phía ngoài cửa sổ xe.
Sau khi về tới khu dân cư, Đồng Kỳ Anh giới thiệu Phó Quân Tiêu với bà chủ, nói anh chính là chồng mình.
Bà chủ cũng khen chồng cô dáng vẻ vô cùng đẹp trai, là loại nhìn qua đã thấy thuận mắt.
Đồng Kỳ Anh mừng thầm, Phó Quân Tiêu tựa hồ đối với mấy lời khen ngợi này đã nghe thành thói quen luôn rồi.
Sau khi vào phòng, phong cách bài trí bên trong phòng không giống với kiểu của mấy khách sạn cao cấp, mà lại mang cảm giác chính là phòng ngủ của nữ sinh. Nơi này tuy là hơi nhỏ nhưng nhìn qua rất ấm áp.
Bởi vì không có chỗ ngồi, Đồng Kỳ Anh đành để Phó Quân Tiêu ngồi lên giường.
Anh chính là người đàn ông đầu tiên bước chân vào phòng của cô, ngay cả Tần Vũ Bảo cô cũng không cho vào bao giờ.
“Em đi hỏi bà chủ một chút xem còn có phòng nào không cho anh thuê một phòng” Đồng Kỳ Anh thật sự là không tìm được chủ đề để bắt chuyện, ở trong cùng một phòng đối mặt với Phó Quân Tiêu cũng không biết mình nên làm cái gì.
Đúng lúc cô chuẩn bị xoay người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoc-vo-cung-ngot-ngao/1681403/chuong-588.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.