Lạc Minh Ánh đang lo lắng cho thân thể của Phó Quân Tiêu, khi anh muốn uống rượu trong ly lần nữa, cô ta theo ban năng chặn miệng ly, đồng thời giật lấy ly từ tay anh.
"Anh trai, đừng uống nữa, uống nhiều quá sẽ có hại cho sức khỏe."
Một giọng nói nhẹ nhàng, yếu ớt và ấm áp lọt vào tại Phú Quận Tiêu.
Anh nâng đôi mắt đen láy mê man lên, hơi nghiêng đầu nhìn về phía người phụ nữ vừa lên tiếng và ngăn chặn anh.
"Anh... á." Phó Quân Tiêu mơ hồ mỉm cười thích thú, nghiêng người sang, rồi đột nhiên tiến lại gần cô ta. Trong đôi mắt là đội con người đen đầy men say, nhìn thẳng vào đôi mắt ngấn nước thẹn thùng của người phụ nữ.
Lạc Minh Ánh đang chờ đợi hành động tiếp theo của anh, nhưng anh đột nhiên ngã đầu vào cổ cô ta, hơi thở trên cơ thể anh lại xông lên mũi.
Cơn gió sắp bước vào mùa đông phả vào mặt lạnh buốt, mang theo cảm giác có hơi đau xót.
Lạc Minh Ánh cố gắng giữ lấy Phó Quân Tiêu đang say rượu đến bất tỉnh. Cô ta vòng cánh tay dài của anh qua vai cô ta, một tay nắm lấy cổ tay anh, tay kia ôm eo anh, rồi đỡ anh đến bãi đậu xe.
Khó khăn lắm cô ta mới đưa anh lên xe được, đang định đưa anh về căn hộ của mình, ai ngờ anh nằm ở băng ghế sau lại ra lệnh như lảm nhảm: “Đưa tôi về nhà riêng”
Không say?
Lạc Minh Ánh giật mình, vô thức quay lại nhìn Phó Quân Tiêu, chỉ thấy rằng anh đã nhắm mắt lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoc-vo-cung-ngot-ngao/1681391/chuong-576.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.