"Một nghìn không trăm bảy lăm tỷ lần thứ nhất, một nghìn không trăm bảy lăm tỷ lần thứ hai, một nghìn không trăm bảy lăm tỷ lần thứ ba!"
Một tiếng "cạch" vang lên, chiếc búa đấu giá bị người bán đấu giá đập mạnh vào bệ búa.
Ngay sau đó, người bán đấu giá vô cùng phấn khích nói: "Chúc mừng quý ông đã có được sợi dây chuyền kim cương xanh thế kỷ - Tình yêu sinh tử màu xanh này!"
"Chà! Đây là đại gia nào vậy? Rất khí phách!"
"Nói đến, viên kim cương màu xanh đó thực sự là hàng thật giá thật. Tôi đã nghe nói về nó từ lâu rồi, nhưng chưa từng nhìn thấy nó".
"Đúng vậy đó! Hôm nay lại may mắn được nhìn thấy nó."
Nhóm bà lớn lại cực kỳ hâm mộ mà tám chuyện.
Bà Lãnh điềm nhiên đứng lên, dáng vẻ khinh khỉnh.
Nhìn thấy vậy, Đồng Kỳ Anh vội vàng theo chân bà Lãnh, nhưng bà Lãnh không có tâm trạng gì mà nói với cô: "Cô về nhà một mình đi! Tôi còn hẹn một vài người bạn đi đánh bài với nhau"
“Được.” Đồng Kỳ Anh lúng ta lúng túng mà gật đầu. Có vẻ như bà Lãnh đang thực sự có tâm trạng tồi tệ.
Tài xế là do bà Lãnh mang tới, đương nhiên là cũng đi theo bà Lãnh.
Sau khi rời khỏi hội trường, Đồng Kỳ Anh định bắt taxi trở về.
Cô đang đứng ở ven đường, không tới một phút, một chiếc xe tư nhân đã dừng lại trước mặt CÔ.
Cánh cửa bên ghế lái mở ra, người đàn ông lúc đầu bước đến gần cô.
"Kỳ Anh, em đi đâu? Anh sẽ đưa em đi"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoc-vo-cung-ngot-ngao/1681377/chuong-562.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.