Phó Quân Tiêu vẫn luôn bảo vệ Đồng Kỳ Anh ở trong lòng, ngay lúc tiếng "Rầm" vang lên, anh nhanh chóng bịt tai cô lại, vùi mặt cô vào trong ngực mình.
Sau một lúc, khi Đồng Kỳ Anh ngẩng đầu lên, ánh mắt cô chạm ngay vào đôi mắt đen sâu thẳm của Phó Quân Tiêu. Lông mày kiếm của anh hơi cau lại, trên trán anh lấm tấm những giọt mồ hôi lạnh, đôi môi mỏng mím chặt lại thành một đường thẳng, dáng vẻ như đang rất đau đớn.
Cô chỉ cảm thấy bàn tay anh đặt trên má cô có chút run rẩy, lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi lạnh.
“Anh, anh cả...Anh, anh sao vậy?” Đồng Kỳ Anh giật mình hỏi.
Phó Quân Tiêu có chút khó khăn hỏi cô: "Em có sao không? Không bị thương ở chỗ nào chứ?"
Đồng Kỳ Anh khẽ lắc đầu, vô tình phát hiện có một vệt máu đỏ tươi lan dọc theo tà áo sơ mi trắng phía sau lưng anh, nhuộm đỏ cả ống tay áo vai phải anh. .
Truyện đề cử: Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc
“Anh bị thương rồi!” Đồng Kỳ Anh vội vàng thoát ra khỏi lòng của Phó Quận Tiêu, cúi người kiểm tra vết thương sau lưng anh, tức thì vô cùng sửng sốt.
Từ sau gáy trở xuống toàn bộ lưng của anh bị đầy những góc cạnh của mảnh sắt từ chiếc xe máy đâm vào, thủy tinh bao vây dày đặc, trên chiếc áo sơ mi trắng toàn là máu.
Mũi Đồng Kỳ Anh chua xót, nước mắt nhất thời rơi xuống, cô nhanh chóng nhìn xung quanh, sau đó chân tay luống cuống tìm điện thoại di động của mình, vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoc-vo-cung-ngot-ngao/1681371/chuong-556.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.