Động tác này của cô ta đã vờ như vô tình rồi, nhưng trong lòng cô ta biết rõ thế này rất vô liêm sỉ, cố ý dụ dỗ một người đàn ông đã có vợ.
Giác quan thứ sáu của Lạc Minh Ánh cho cô ta biết rằng, nhất định chuyện tình cảm của Phó Quân Tiêu và Đồng Kỳ Anh đã có gì đó sứt mẻ.
Giờ đây cô xen vào chính là thời cơ tốt nhất.
Thế nhưng Phó Quân Tiêu chỉ mãi nhìn thẳng về phía trước, giơ tay lên bắt lấy cổ tay cô ta. Anh siết đau đến mức cô ta chỉ đành buông anh ra.
Anh lạnh lùng nói: "Ngoài Kỳ Anh ra tôi không thích có người phụ nữ khác chạm vào, tốt nhất là cô tránh."
"Tôi sẽ không đi Mĩ đầu, có chết tôi cũng không đi. Dù anh có cho người trói tôi lại mang đi tôi cũng sẽ đi bằng chính đôi chân của mình trở về! Cả đời này, tôi, Lạc Minh Ánh, sẽ không đi đâu hết. Tôi chỉ ở lại tập đoàn Phó Thị, canh giữ "giang sơn" của anh, đợi anh quay về mà thôi" Lạc Minh Anh vội vã ngắt lời Phó Quân Tiêu.
"Vậy thì tùy cô, xuống xe!" Phó Quân Tiêu khó chịu chau mày.
Tiếp đó, Lạc Minh Ánh thâm tình, chân thành nói: "Anh cả, tôi vĩnh viễn sẽ không nói ra ba chữ kia. Anh không cho tôi nói, tôi sẽ không nói nữa. Thế nhưng tôi cảm thấy anh đã biết tâm ý của tôi đối với anh là gì rồi. Chỉ vậy thôi, tôi đã thấy đủ rồi."
"Đừng có động vào Kỳ Anh, nếu không tôi sẽ không tha cho cô đầu" Phó Quân Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoc-vo-cung-ngot-ngao/1681341/chuong-526.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.