Đồng Kỳ Anh đột ngột lùi lại một bước, cúi đầu nói với anh: “Trong bếp em còn rán thịt ba chỉ, để em bưng lên” Sau đó cô tiến lên một bước, muốn phóng vào bếp càng nhanh càng tốt.
Nhưng ngay khi cô vừa nói xong, Phó Quân Tiêu liền nắm lấy cổ tay cô. Trong ánh mắt kinh ngạc của cô, anh kéo cô ngồi xuống một cái ghế ăn bên cạnh.
“Chúng ta là vợ chồng. Em đã nói phải làm tốt nhiệm vụ một người vợ của anh, cho nên chúng ta không thể ngủ phòng riêng được” Anh kéo cô ngồi vào trên đùi, ghé sát tai cô mà nói. Hơi thở của anh thở ra lướt qua cổ của Đồng Kỳ Anh khiến cô cảm thấy ngứa ngáy trong lòng.
Đồng Kỳ Anh đỏ bừng cả mặt, cô hơi ngả người ra sau, cố gắng kéo giãn khoảng cách giữa hai người. Tư thế như vậy quá mập mờ, thậm chí cô có thể cảm nhận được làn da nóng bỏng của anh sau lớp quần áo.
“Anh cả” Đôi lông mày của Đồng Kỳ Anh khẽ nhíu lại, cô ngập ngừng hỏi: “Không phải anh nói… cả đời này anh sẽ không chạm vào em sao?”
“Thật sao? Anh đã từng nói những điều như thế này rồi à? Tại sao anh lại không có chút ấn tượng nào nhỉ?” Anh nhướng mày, trong hơi thở của anh tràn ngập mùi cơ thể tuyệt vời từ cô. Khi anh nói điều này, dường như anh đang cố ý dựa sát vào cô thêm một chút.
Có lẽ những người đàn ông khác có thể tách biệt “tình yêu” và “tình dục” nhưng Phó Quân Tiêu thì không.
Từ đầu đến cuối, cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoc-vo-cung-ngot-ngao/1681225/chuong-406.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.