"Thế à? Nhưng đó không phải là con trai ruột của em, là con của Lý Tư San.."
Đồng Kỳ Anh ảm đạm cùng bi thương nói.
Cũng là con trai của Thành Hưng...
Phó Quân Tiêu nhìn chăm chú nhìn vào gương mặt da phấn như bị nước nóng phủ lên một lớp dày của Đồng Kỳ Anh, trôi nổi một tia ưu thương cùng uể oải, đột nhiên trong lòng thương xót cô.
Ba năm trước anh lẽ ra không nên buông tay cô mới phải.
"Nhưng mà, tim của anh đúng là lớn thật!"
Nếu không phải tay đang ôm khăn ở trước ngực thì cô còn muốn vỗ tay cho anh, người đàn ông ưu tú như anh thế mà lại nguyện ý lấy một người hai đời chồng như cô.
"Còn em?"
Ngừng lại một chút, anh hỏi lại: "Kỳ Anh có thích em bé không?"
"Không biết"
Đồng Kỳ Anh không nghĩ ngợi nói, trả lời một cách ngắn gọn có lực, không hề đem theo bất kì dây dưa nào.
Thực ra, cô cũng từng nghĩ đến vấn đề này.
Cô từng mong muốn sinh cho Thành Hưng một đứa nhỏ...
Nhưng kết quả...
Dù cô có cởi sạch rồi thì Thành Hưng cũng không muốn cô.
"Có ghét không?"Để bộ truyện nhanh ra chương hơn thì ủng hộ bạn Editor bằng 1 CICK QUẢNG CÁO này nhé!
"Cũng không"
Đồng Kỳ Anh nghĩ một chút: "Nhưng mà, em muốn, nếu như là con của em thì đương nhiên sẽ không có lí nào lại không yêu thương"
"Chúng ta sẽ có đứa con thuộc về chúng ta"
Anh nhẹ nhàng nhếch khóe miệng mỉm cười.
"Hử?"
Cô chưa nghe thấy rõ.
Đồng Kỳ Anh chớp mắt giả vờ đáng yêu, phát hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoc-vo-cung-ngot-ngao/1681164/chuong-345.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.