Nhưng mà, anh có cần phải cầu hôn mạnh mẽ như thế không? Trực tiếp trói cô đến Cục dân chính, là định cầu hôn xong rồi xin giấy chứng nhận luôn à? Tốc độ này...
Hiệu quả công việc quả là không phải cao bình thường đâu nha. Lưng Đồng Kỳ Anh bị ép chặt vào tường, thân thể chậm rãi trượt xuống, đối mặt với Phó Quân Tiêu đang quỳ một chân, hai chân mềm nhũn, cũng lập tức quỳ rạp xuống đất.
Cô đã một lần nếm trải mùi vị thất bại trong hôn nhân, không muốn nếm trải lần thứ hai.
"Anh cả, anh đừng nghiêm túc thế"
"Anh rất nghiêm túc!"
"Em biết, anh đồng cảm với em"
"Anh không đồng cảm với em"
"Nếu em đồng ý với anh, thì chính là tái hôn!"
"Anh không phiền đâu!"
Ngay khi cả hai đang giằng co mãi không xong...
"Ừm...tổng giám đốc Phó, giấy chứng nhận kết hôn của hai người, tôi đã làm xong rồi.Bây giờ tôi có thế...tan làm được không?"
Đột nhiên, nam nhân viên chứng nhận không kiềm chế được nữa, trên mặt nở nụ cười tiêu chuẩn, cực kỳ không biết điều mà hỏi han.
Đồng Kỳ Anh nhất thời nhìn nhân viên chứng nhận với vẻ mặt ngơ ngác.
Một là cô không có sổ hộ khẩu và chứng minh thư, hai là không làm kiểm tra sức khỏe, ba là không chụp ảnh đăng ký kết hôn, thế thì làm sao anh ta có thể làm xong giấy chứng nhận kết hôn được cơ chứ? Điều này không hợp pháp! Phó Quân Tiêu khẽ nhếch miệng ra lệnh: "Đưa cho đồng chí đó một phong bao lớn màu đỏ"
"Cái đó, không phải đâu! Anh cả..."
"Cục cưng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoc-vo-cung-ngot-ngao/1681162/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.