Lạc Minh Ánh không chú ý đến Phó Quân Tiêu đăng kí tên, mà lấy hộp đồ ăn bốn tầng màu hồng ở túi xách đeo trên vai, nhẹ nhàng đặt lên bàn làm việc của Phó Quân Tiêu.
"Đây là thịt bò khô, hoa đào khô, bánh bông tuyết, chà bông thịt lợn mà tôi cực khổ làm tối qua.Ô! Đúng rồi ở đây còn có một chai Dương Chỉ Cam Lộ"
Lạc Minh Ánh vừa nói, vừa mở mỗi tầng của hộp đồ ăn ra, sau đó lấy từ trong túi ra một bình thủy tinh, đặt ở bàn làm việc của Phó Quân Tiêu.
Mà cái gọi Dương Chi Cam Lộ, thật ra là chanh dây, xoài, bưởi, dừa, sữa tươi, cao lương."
Những nguyên liệu này đều là đồ ăn mà hôm qua anh đi siêu thị với cô ta mua được, cô ta tự nhiên sẽ làm đồ ăn ngon để đáp lại cho anh rồi.
Ngoại trừ thịt bò khô, những món khác đều là đồ ngọt...
Phó Quân Tiêu khẽ cau mày.
Vì để chuẩn bị những món ăn vặt này, Lạc Minh Ánh đã thức đến hai giờ sáng mới ngủ.
"Anh trai, anh nhất định phải ăn đó! Tôi đi làm việc rồi, không làm phiền anh làm việc nữa!"
Lạc Minh Ánh cười nhẹ nói sau đó quay người rời đi.
Thật ra cô ta cũng không biết tại sao bản thân lại đối với người đàn ông này tốt như vậy.
Nếu như nói đối tốt với anh, không bằng nói cô ta đã rung động với anh rồi.
Mà những đồ ăn vặt mà Lạc Minh Ánh làm, Phó Quân Tiêu không đụng đến một miếng, đều bị Nhiên Hoàng Minh đến đưa tài liệu ăn hết vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoc-vo-cung-ngot-ngao/1681126/chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.