Phó Quân Tiêu tung cước đá bay người đàn ông gần anh nhất, những người khác hơi chần chừ, sau đó vẫn quyết định lao lên.
Cuối cùng anh chỉ đành đánh nhau với bọn họ trong khu vực quán bar này, đêm nay anh đến "Dạ Hoặc"
cũng chỉ do nhất thời hứng khởi, không dẫn vệ sĩ theo.
Đột nhiên, đèn trong quán bar tắt ở một khu vực lớn, xung quanh trở nên mờ mờ ảo ảo.
Trong đám người bao vây Phó Quân Tiêu, có vài người đàn ông không rõ thân phận, không có liên quan đến bọn họ bỗng âm thầm hành động.
Một tiếng "vèo"
nho nhỏ vang lên, Phó Quân Tiêu cảm thấy trên bụng đau đớn, sau khi cảm giác lạnh lẽo lướt qua, chất lỏng nóng hổi từ từ trào ra.
Ngay khi vì đau quá mà anh phân tâm, một chai bia đập "xoảng"
vào đỉnh đầu anh.
Loading...
"A"
Cô gái lập tức hét to.
Không biết qua bao lâu, Phó Quân Tiêu chỉ cảm thấy đầu đau não nhức, choáng váng không thôi, trước mắt tối đen, sau đó anh rơi vào thế giới trảng tinh lộn xộn.
"Anh cả, sao anh lại đánh nhau ở "Dạ Hoặc"
chứ? Anh nhìn đi, anh bị thương rồi, em sẽ đau lòng đấy"
Giọng nói ngọt ngào nhẹ nhàng của Kỳ Anh vang lên quanh quẩn bên tai.
Tâm nhìn mơ hồ không rõ, như bị bao phủ bởi một màn sương trắng.
Trong màn sương trắng mông lung này, có một bóng người xinh đẹp dịu dàng đang từ từ đi về phía anh.
"Kỳ Anh..."
Giọng anh mập mờ không rõ, tốc độ nói cũng rất nhanh.
Minh Ánh? Sau khi Lạc Minh Ánh nhận ra mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoc-vo-cung-ngot-ngao/1681111/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.