"Gặp mặt tôi lần cuối cùng? Vì sao?"
Hà Tuân Định thấy sai sai mà hỏi ngược lại.
Đồng Kỳ Anh mấp máy môi, trả lời: "Bởi vì anh vẫn luôn là người con trai em thích nhất"
"Đây chính là lời cô muốn nói với tôi?"
Hà Tuân Định hơi hơi nheo mắt, nghi ngờ hỏi lại.
Đồng Kỳ Anh khẽ lắc đầu, giơ tay lên dụi dụi mắt, giả vờ khóc thút thít nói: "Chuyện nhà em anh nhất định đã nghe được từ chỗ của bố mẹ anh rồi! Bố mẹ em đang mắc nợ, anh trai em ngồi tù, trong nhà thiếu tiền, cho nên em quyết định tự bán mình ra ngoài.Nhưng anh biết đấy, em chỉ có một lần đầu tiên, em không muốn để lần đầu tiên của mình cho một người đàn ông xa lạ.Cho nên em muốn giao lần đầu tiên của mình cho anh, từ nay về sau, em sẽ giấu anh ở thật sâu trong lòng em"
"Kỳ Anh, em.."
Hà Tuân Định muốn nói lại thôi, đột nhiên mềm lòng mà nhíu mày lại.
Tâm tư Kỳ Anh từ trước đến nay đều rất đơn thuần, về điểm ấy Hà Tuân Định rất chắc chắn.
Chỉ có điều...
Sau đêm đó đến cùng đã xảy ra chuyện gì? Trường học phong tỏa tất cả tin tức, đến cả trên mạng đều không thể tìm ra bất cứ dấu vết để lại nào.
Tiếp đó, Kỳ Anh vậy mà có thể bình yên vô sự xuất hiện ở đây, lại không bị cảnh sát bắt đi thẩm vấn!? Đủ các loại nghi ngờ đang quanh quẩn trong lòng Hà Tuân Định.
"Tuân Định, anh không nguyện ý sao?"
Đồng Kỳ Anh nhấc đôi mắt lên, tràn ngập chờ mong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoc-vo-cung-ngot-ngao/1681052/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.