Lý Tư San cười khố, đáp lại một cách yếu ớt: Được."
Khi Phó Quân Bác chuẩn bị rời đi, Lý Tư San lại tiếp lời: "Em sẽ không chúc phúc cho anh và Kỳ Anh đâu."
"Kỳ Anh và tôi không cân lời chúc phúc của cô.Về sau đừng làm chuyện gì ngu ngốc.Vì một người đàn ông như tôi, không đáng đâu."
Phó Quân Bác lạnh lùng trả lời, rồi một mình rời đi.
Lý Tư San ngồi trên chiếc giường lớn, nghẹn ngào bật khóc.
Khi Phó Quân Bác quay trở lại phòng của mình thì đã bốn giờ sáng.
Anh ấy rón rén lấy một bộ đồ ngủ sạch sẽ khác, đi vào phòng tắm tắm rửa, khi anh ấy trở lại chiếc giường lớn lần nữa, Đồng Kỳ Anh vẫn đang ngủ rất yên bình.
Cô chẳng biết điều gì cả, thuần khiết như bông tuyết mùa đông vậy. Truyện Dị Năng
Phó Quân Bác nằm xuống bên cạnh Đồng Kỳ Anh, đưa tay lên khẽ chạm vào gương mặt cô.
Lông mày của cô, hàng mi của cô, chiếc mũi, đôi môi anh đào, khuôn mặt này nữa...
Vì anh ấy, cô đã bị những tên công tử giàu có kia chạm qua rồi ư? Từ trước đến nay, anh ấy còn không nỡ chạm vào cô, nhưng từ lâu cô đã bị những gã đàn ông đó vấy bẩn rồi.
"Kỳ Anh, không sao đâu, dù sao thì anh cũng đã ô uế rồi.Chúng ta đều giống nhau mà! Từ giờ, anh sẽ xây dựng cho chúng ta một mái ấm yên bình, sau này, chúng ta sẽ có con nữa.Kỳ Anh, sinh cho anh một đứa con trai nhé! Sau đó thì sinh thêm một đứa con gái nữa.Chúng ta sẽ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoc-vo-cung-ngot-ngao/1681025/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.