“Không, không có!” Đồng Kỳ Anh cười ngượng ngùng.
"Không sao mà! Em không cần giấu giấu diếm diếm làm gì.
Chị là người từng trải, nên nếu em có khúc mắc gì về chuyện tình cảm, thì có thể hỏi chị” Tề Như Vân đi tới trước mặt Đồng Kỳ Anh, giơ tay ra vỗ vai an ủi Đồng Kỳ Anh.
Người ngoài cuộc thật sự không thế giải quyết được khúc mắc trong chuyện tình cảm của cô.
Bởi vì Đồng Kỳ Anh đang ở bên ngoài, cho nên Phó Quân Bác không thừa nhận mối quan hệ giữa cô và anh ấy.
Nhưng đây chỉ mới là thời gian nghỉ ngơi vào buổi trưa, ngay khi Đồng Kỳ Anh trở lại bàn làm việc, trong phòng làm việc đã có những đồng nghiệp nữ cô có quen biết lẫn không quen biết, lần lần lượt lượt đi về phía cô và đưa quà cho cô, nhờ cô sẽ thay họ chuyển tới cho anh trai Phó Quân Tiêu của cô.
Có người tặng bút, có người làm điểm tâm tình yêu, có người tặng hộp xì gà, vân vân...
Nhìn những món quà rẻ tiền này, Đồng Kỳ Anh hơi cau mày.
Cô đã nói với các cô ấy rằng anh cả đã có vợ chưa cưới, vậy mà họ vẫn...
không chịu bỏ cuộc! Hơn nữa, anh cả nhất định sẽ coi thường những món quà này! Đồng Kỳ Anh muốn từ chối, nhưng họ không cho cô cơ hội từ chối giúp họ chuyển quà tặng cho anh cả.
Chẳng còn cách nào khác, Đồng Kỳ Anh đành ôm đống quả này một mình đi lên văn phòng tổng giám đốc ở tầng cao nhất.
Nửa tiếng trước khi bắt đầu giờ làm việc buổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoc-vo-cung-ngot-ngao/1680982/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.