"Trên người tôi không có mang theo nhiêu tiền mặt đến thế. Cô nói cho tôi biết số tài khoản rồi tôi vẽ sẽ gửi vào tài khoản cho cô sau." Phó Bắc Quân nói tiếp.
Nặc Kỳ Anh vội vàng gật đầu rồi viết số tài khoản ngân hàng của mình lên một tờ giấy ghi chú, sau đó xé ra đưa cho Phó Bắc Quân. Cô gặp phải quý nhân giúp đỡ rồi! Cho tới khi Phó Bắc Quân đưa Nặc Kỳ Anh về tới nhà trọ của Nặc Lâm Dương thì cô mới nhớ ra là mình chưa hỏi tên của anh ta.
Sau khi Phó Bắc Quân đi rồi thì cô mới nhớ tới chuyện này.
Nếu có duyên gặp lại anh ta thì cô chắc chắn sẽ hỏi tên của anh ta. Cô nhớ rằng anh chàng vừa đẹp trai vừa tốt bụng kia nhắc nhở cô rằng Địa Trí có tuyển sinh viên thực tập về mảng thiết kế nội thất.
Nặc Kỳ Anh nghĩ tới đây thì quyết định thử một lần, cô lấy điện thoại ra tìm kiếm địa chỉ hòm thư của Địa Trí, rồi sau đó gửi hồ sơ lý lịch của mình cho Địa Trí. Lúc này Nặc Lâm Dương và Đường Vẫn Kiều đã mặc quần áo xong xuôi, hai người đang đi ra khỏi phòng ngủ nhưng vẫn dính lấy nhau như sam.
"Kỳ Anh à! Anh và chị dâu em phải đi ra ngoài làm việc, trưa nay sẽ không về ăn cơm đâu, em tự xử lý cơm trưa đi nhé." Nặc Lâm Dương nói. Đường Văn Kiêu nói chêm vào: "Em cũng đừng khách sáo, cứ xem nơi này như nhà của mình vậy!" Hai người nói xong rồi sánh vai đi ra khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoc-vo-cung-ngot-ngao/167999/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.