Mẹ nó nghe xong bủn rủn tay chân đứng không nổi nữa, tất cả gánh nặng giờ đây có lẽ từ ba nó người trụ cột gia đình giờ đã chuyển sang người phụ nữ yếu ớt trên vai còn có cả nó, cậu nó đứng bên cạnh đỡ mẹ nó ngồi xuống và nói:- Chị hãy bình tĩnh, chúng ta sẽ cầu cho anh ấy được tai qua nạn khỏi, giờ không phải là lúc đau buồn, chị nên vào xem con bé, em về nhà lấy chút đồ lên cho chị.
" Ừ chị cảm ơn em trai không có em chị không biết làm sao, mẹ nó ngước nhìn người em trai nhận được cái gật đầu, không nói gì thêm." Vừa đẩy cửa vào mẹ nó đã nghe thấy tiếng la của cô con gái mình miệng cứ mấp má ba ơi ba. Nói thêm chút về mẹ nó người mẹ sinh ra gia đình cũng bình thường như bao gia đình khác, quen biết và yêu ba nó từ 2 bên gia đình là người quen nên đã nên duyên với nhau tưởng chừng như sẽ cùng nhau đi đến cuối đời nhưng giờ lại...
4h sáng, Ngọc Lan giật mình tỉnh lại khi thấy đang ôm mình bỗng chốc biến mất, nhìn xung quanh mới nghĩ lại đây là sự thật không phải là giấc mơ, nhìn mẹ mình mệt quá đã thiếp đi từ lúc nào rồi. Vừa lúc đó có cô y tá bước vào hỏi:- Em vừa tỉnh dậy sao không nghỉ thêm một lát cho khỏe còn sớm mà.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.