Tiếp 10
"Tốt thôi.Sống không bằng chết chi bằng để em chết đi? "
Khiết Nhi như không còn cảm thấy đau nữa.Khi nỗi đau trồng chất nỗi đau.Thì dù là kẻ ngốc họ cũng cảm thấy nó trở thành hư vô.
"Tôi chính là muốn cô sống không bằng chết? Chết dần mòn để cảm nhận đau đớn? Cô sống đã ngốc? Thì tôi không ngại giúp cô cảm nhận cuộc sống bằng sự hành hạ "
Nói xong anh để súng vào tủ nhìn cô nhếch môi rời đi.
Căn phòng trên tầng 3 là phòng cấm.Chỉ có anh và Ả mới có thể ra vào.
Quản gia đôi mắt lo lắng hướng theo anh.Khiết Nhi tôi phải làm gì giúp tiểu thư đây.Ông trời xin ông hãy cứu vớt cô bé tội nghiệp này.
TẠI PHÒNG NGỦ
Ả tức giận đến tột độ.Vì sao Triết Diệp lại không li hôn? Chỉ cần một tờ giấy sau đó tống cổ con ngốc ấy đi không phải là xong chuyện sao.
Diệt cỏ là phải diệt tận gốc.Lần này Ả quyết hại cô cho bằng chết.
Nghe tiếng cửa mở.Ả liền trở về bộ dạng yếu ớt.Thấy anh đi vào Ả lên tiếng hỏi:
"Anh xử lí con ngốc ấy thế nào rồi? "
Triết Diệp đi đến ôm ả vào lòng,giọng nói dịu dàng:
"Em không cần phải lo nghĩ về cô ta.Chuyên tâm sinh con cho anh là được "
"Diệp nhưng em muốn một danh phận? "
"Sớm muộn gì em cũng là vợ của anh,em việc gì phải vội "
"Nhưng em mãi chẳng có gì.Trong mắt người đời em trở thành kẻ phá hoại hạnh phúc gia đình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoc-duong-nha-uyen/2031501/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.