Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 69 Chương 69 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98
Chương sau
Tiếp 19 "Tôi sẽ giết chết các người " Ả điên cuồng hét.Chỉ tay ra cửa Ả gào lên: "Anh cút ra khỏi đây cho tôi,cút cho khuất mắt tôi đồ khốn nạn " Triết Diệp mệt mỏi không nói đi thẳng ra cửa.Nhanh chóng lên xe phóng đi mất hút. Ả vẫn cứ chửi rủa: "Triết Diệp anh có ngon thì biến luôn đi,đừng bao giờ về đây nữa " Tay Ả không ngừng ném đồ đạc.Mồm không ngừng gầm gào: "Lũ khốn nạn tôi sẽ giết chết các người,từng người từng người một " "Khiết Nhi tao sẽ hũy diệt mày như cách mà tao đã làm bảy năm trước " Tiểu Thuần đứng một góc không dám lại gần Ả.Mẹ ác lắm mẹ chỉ muốn đánh Tiểu Thuần thôi,ba bỏ Thuần để mẹ đánh Thuần,mẹ ác lắm. Ả tức giận không tìm ai để đánh được,liền gầm tên Tiểu Thuần: "Thuần đâu mày bước ra đây cho tao " Tiểu Thuần run rẩy đi xuống, nước mắt đầm đìa,cả khuôn mặt sưng tấy vì bị Ả tát đêm hôm qua,Tiểu Thuân nói nghẹn ngào: "Mẹ...mẹ gọi...con...làm...gì " Ả cười khinh miệt đi lại giật mạnh tóc Tiểu Thuần quát lên: "Làm gì à? Này thì làm gì " Vừa nói Ả vừa giật tóc Tiểu Thuần vừa chửi rủa: "Mày là đồ đen đủi,vì sinh ra mày mà tao không thể sinh thêm một lần nào nữa,tại sao mày lại tồn tại trên đời này làm gì,tại sao? " Tiểu Thuần khóc lóc cầu xin: "Mẹ....con đau lắm.....mẹ đừng đánh con nữa...con đau lắm " BỐP Ả thẳng tay tát mạnh vào mặt chính đứa con mình sinh ra đời,cay độc nói: "Sao mày không chết quách đi,đồ đen đủi,đồ quái thái,tao hận mày " "Hức..mẹ...Thuần sai thì cho Thuần xin lỗi....mẹ đừng đánh Thuần nữa đau lắm " Ả không quan tâm.Bao nổi uất hận Ả dùng con mình để giải tỏa. Người giúp việc kinh sợ nhìn Ả. Đây không phải là con người .Không có một người mẹ nào có thể đánh con mình như vậy.Chỉ là loài súc sinh mới không một chút nào gọi là nhân từ. Tiếng khóc của Tiểu Thuần cứ mãi vang vọng: "Ba ơi cứu con.......con đau lắm " Cho đến khi tiếng khóc ấy dần tắt đi.Tiểu Thuần ngất lịm đi Ả vẫn không ngừng lấy chân đạp vào bụng Tiểu Thuần. Điên cuồng nói: "Khiết Nhi tao sẽ giết chết mày " [[]].....[[[]] Triết Diệp chạy xe thẳng đến công ty.Vừa đến công ty thì mọi người không ngừng nhìn anh. Cũng không buồn quan tâm.Anh tiến thẳng vào thang máy lên thẳng phòng làm việc. TẠI PHÒNG LÀM VIỆC Triết Diệp mệt mỏi dựa lưng vào ghế nhắm hờ mắt. Thì Trợ Lí hớt hải chạy vào: "Không xong rồi chủ tịch....ngài mau xem báo cùng tin tức hôm nay " "Tôi đang mệt để lên bàn tý tôi xem,cậu ra ngoài đi " "Chủ tịch không được ngài phải xem ngay bây giờ " Anh lười biếng cằm quyển tạp trí lên,đôi mắt dần dần đọc: "Chủ Tịch Tập Đoàn TRIẾT THỊ tư tình lăng nhăng ép buộc phụ nữ lên giường " Anh ngồi bật dậy nhìn tấm hình trên bìa là cảnh anh đang làm tình cùng người phụ nữ kia,tay nắm chặt quyển tạp trí,anh quát lên: "Đi đến toà soạn gở hết bài xuống cho tôi " Trợ Lí toát mồ hôi nói tiếp: "Vô ít thưa chủ tịch.Đoạn Clip sex của chủ tịch cùng người phụ nữ này đã lan lên mạng,các trang Facebook,weibo,..." Trợ lí ngập ngừng nói: "Còn..còn " "Nói? " "Cổ phiếu của công ty đang không tụt rốc.Các hợp đồng đều bị hũy bỏ....hiện tại vấn đề càng lúc càng cấp bách " Triết Diệp ngồi sụp xuống.Tại sao chỉ trong một đêm anh bổng chốc bị dồn vào đường cùng. ------------------- Tại Tập Đoàn EOAY chi nhánh ở thành phố S. Khiết Nhi đôi bàn tay thon gọn không ngừng gõ lên bàn phím. Môi cười nhẹ. "Triết Diệp đây chỉ là món quà mở màn." Không chỉ là một tập đoàn.Tôi sẽ cướp từng thứ một của anh.Cuối cùng là con của các người cũng như cách mà các người cướp con của tôi. Hắn ngồi chống tay lên bàn nhìn cô hỏi: "Nhìn người ta suy sụp có vẻ em rất vui? " Cô vẫn tiếp tục gõ máy tính trả lời: "Không lẽ phải buồn? Chủ tịch đang buồn thay họ à " "Không nhìn người ta khóc.Tôi chỉ đứng một góc để cười " "Chủ tịch thật thâm hiểm " "Qúa khen? Nhưng cậu bé tôi lại khó chịu rồi làm sao đây? " "Đang trong giờ làm việc thưa chủ tịch? " "Làm tình có sao? " Làm tình? Chủ tịch anh có thể bớt thẳng thắn hơn được không? Hắn đôi mắt bông đùa bổ sung: "Hôm nay tôi vui nào lại đây chà đạp tôi đi " Ư ư hết chương 19 Ta lại muốn ăn mặn nữa rồi ? Tình hình là chương sau hơi bị cẩu huyết đấy ? 100 sao đi watt mới lập cái cậu bình chọn sao cho tớ có động lực đi ?
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 69 Chương 69 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98
Chương sau