-" Giai Kỳ sao lại ra nông nỗi này?" Ngồi bên giường bệnh, mẹ Hứa cất giọng nói yếu ớt. Nhìn thấy con gái ở trên giường bệnh yếu ớt, phải nói bà xót xa lắm. Đây là đứa con duy nhất, từ sau sự việc kia, bà biết con thiệt thòi nên hết lòng chăm sóc, bảo dưỡng thế mà hôm nay....
-" Tất cả đầu là lỗi do con. Do con chăm sóc cô ấy không tốt, thờ ơ, không quan tâm khiến cô ấy như vậy" Nam Phong quỳ xuống nền gạch lạnh nhận lỗi với cha mẹ Hứa.
Mẹ Hứa chỉ im lặng nhìn con gái, cha mẹ Lôi ở một bên chỉ biết lắc đầu ngao ngán thằng con trai này nhưng cha Hứa đã vội đỡ Nam Phong đứng dậy, miệng nói vài câu:
-" Con đứng lên đi, đừng như thế, chuyện đâu còn có đó mà."
Bỗng nhiên điện thoại từ trong túi anh reo lên, là một số máy lạ.
-" Alo."
-"Anh là Nam Phong phải không?" Giọng nói khàn đặc khó nghe của người đàn ông vang lên
-" Phải, anh là ai, có chuyện gì sao? " Nam Phong như linh tính được điều gì đó, gấp gáp hỏi.
-" Nghe nói anh đang điều tra về tai nạn của vợ, tôi có thông tin, tôi muốn gặp anh."
-" Được, anh đang ở đâu, tôi đến." Nam Phong không cần suy nghĩ thêm điều gì, cũng không cần biết người đàn ông kia là ai.
-" Nhưng anh phải đến một mình"
-" Được, tất cả mọi yêu cầu của anh tôi đều chấp thuận.
-"Vậy anh đến quán cà phê số 2, Nam Hải,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoc-anh-xin-loi/3701166/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.