Cô ăn thỉnh thoảng sẽ đút cho anh một miếng. Đến khi chỉ còn miếng bánh cuối, anh cầm chiếc thìa từ tay cô xúc nó cho vào miệng mình.
Cô đang ngạc nhiên mở to mắt nhìn anh, thì Nam Phong tiến sát lại cầm lấy sau ót kéo cô lại gần mình hơn rồi trao cho cô nụ hôn sâu, đẩy hết phần bánh từ miệng mình sang cho cô.
Cô vẫn đang lúng túng với kỹ thuật hôn của anh nên chỉ biết ngồi im bất động, đến khi khó thở mới vùng vẫy muốn thoát ra. Anh buông ra đã thấy khuôn mặt nhỏ đỏ bừng ngấn lệ liền kéo cô vô lực dựa vào người mình , giọng nói trầm n trêu chọc:
"Em ngốc thật đấy, đã là lần thứ hai hôn môi mà em vẫn không biết thở." "Sao lại phải hôn, anh lúc nào cũng bắt nạt em." " Để anh chỉ cho em nhé, hôn là một cách để thể hiện tình cảm. Có rất nhiều kiểu hôn nhưng kiểu hôn vừa rồi chỉ để thể hiện tình cảm của chúng ta thôi, có nghĩa là anh hôn em hoặc em hôn anh thì mới hôn kiểu vừa rồi thôi. Em hiểu chưa." "Em hiểu một chút rồi." Cô chăm chú lắng nghe lời anh nói rồi đáp lại. " Được, anh sẽ dạy dần cho em mỗi lần một ít. Có điều lần sau hôn em cần thở nha." " Vâng, em nhớ rồi." " Được rồi, em duỗi chân ra đây để anh kiểm tra vết thương cho. Xem hôm nay đã tốt hơn chưa." Anh cầm chân cô kiểm tra thì thấy vết thương đã bắt đầu vào giai đoạn ăn da non rồi, phục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoc-anh-xin-loi/3648589/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.