-"Ra ngoài." Cô chưa kịp dứt câu anh đã quát lớn. Lúc này đôi mắt cô đã ngấn lệ nhưng vẫn ngăn không cho nước mắt chảy ra tiếp tục nói:
-"Hôm nay em nấu sốt vang anh thích, em muốn anh nếm....."
-"Tôi nói cô ra ngoài rồi cơ mà, cô điếc sao?" Lần này anh cũng không nhẹ nhàng nữa mà liền đứng lên tiến về phía cô đôi mắt hàn lên tia máu, nhưng Giai Kì vẫn không hề hay biết nguy hiểm đang đến gần mà đứng yên chỗ cũ.
-" Cô nghĩ cô là ai mà có quyền chi phối cuộc sống của tôi hả?" Anh hất đổ bát sốt vang trên tay cô, nhưng không may lại té hết vào người cô làm bỏng một mảng da thịt đau rát, bát rơi vỡ tan trên sàn, anh cũng chẳng để ý mà bóp cổ nhỏ trắng nõn dí đến vách tường, cô không thể tự chủ mà giật lùi theo lực đẩy của anh, chân cũng theo đó mà dẫm phải mảnh sành trên đất, đôi chân túa máu đau đớn.
Sau khi điên cuồng chút giận, anh liền rời đi. Cô lần đầu chịu đả kích lớn như vậy liền hoảng hốt, sợ hãi mà dường như mất đi cảm giác đau đớn trên thân thể chỉ có thể ngồi nơi vách tường ôm chặt thân thể, không khóc không nháo.
Sở dĩ anh tức giận như thế là do hôm nay mẹ Lôi gọi điện cho anh thăm dò tình hình và muốn anh trở về nhà nếu không sẽ từ mặt anh. Cha Lôi cũng một lòng nghe theo sự sắp đặt của vợ. Chẳng còn cách nào khác sau khi kết thúc công việc ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoc-anh-xin-loi/3647984/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.