NGhe xong lời oan ức của THẢO QUYẾT MINH . 
 Bối Phong thì ủ rũ cúi đầu không biết nói sao , còn ba mẹ cô thì đưa mắt nhìn nhau ngầm hiểu ý. 
 Cô con gái cưng của họ do được chiều chuộng bao bọc từ nhỏ , nên tính tình không giống ai… Thơ ngây qúa mức cho phép , đã thế còn ngang bướng , khó bảo luôn muốn mọi người làm theo ý mình. 
 Cứ nghĩ sau khi đi học xa nhà , lấy chồng thì cô sẽ thay đổi mà trưởng thành hơn. 
 Nhưng có vẻ bản tính ham chơi vẫn không hề thay đổi… Chỉ biết nghĩ cái trước mắt mà không chịu nghĩ hậu qủa về sau… 
 Cũng may có con rể yêu thương , quan tâm , chăm sóc nên họ cũng yên tâm phần nào… 
 Nhưng thật sự nhìn cô con gái cưng ngày trước trắng trẻo hồng hào , ngây thơ trong sáng , vô tư yêu đời , giờ xanh xao yếu đuối , khuôn mặt luôn phảng phất một nỗi buồn , lo sợ , tuy đôi mắt đó vẫn trong sáng phẳng lặng nhưng trong đáy mắt đã có chút gợn sóng… 
 Nhìn người con gái mà mình yêu thương bây giờ xảy ra như vậy cha mẹ nào mà chẳng đau … Họ bỗng nhiên do dự không biết giao cô cho anh như vậy là đúng hay sai nữa. 
 Tuy biết rằng anh luôn quan tâm , chăm sóc , yêu thương , cố gắng bảo vệ cô thật tốt … Nhưng sự cố vẫn xảy ra , sai lầm vẫn còn nhiều , và con gái họ vẫn gặp nguy hiểm… 
Càng nghĩ họ càng lo lắng cho tính mạng của con gái mình 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoc-ah-em-tron-duoc-toi-sao/1250236/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.