🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

QUYẾT MINH tuy được tự do thoải mái chơi đùa , nói chuyện với mọi người.

Nhưng mà tự nhiên có một cái đuôi đi theo mình , qủa thật không thoải mái chút nào…

Cô chần chừ , lưỡng lự , cuối cùng là quyết định tìm cách tránh né cái đuôi đó , nhưng tránh cũng không được , mà né cũng chẳng xong , vì dù sao cô cũng còn đang là bệnh nhân mà…

K thể trốn tránh được thì lên nói thẳng.

Nghĩ thế Quyết Minh quay lại tươi cười nhẹ nhàng nói với Bối Phong.

- Anh ah! Hay anh để em chơi ở đây một mình được rồi.

- Hửm?

*nhíu mày*

- Anh đang bận thi cứ về phòng làm tiếp đi , cứ kệ em.

Em khỏe rồi! Khi nào chơi chán em sẽ tự về phòng mà.

- Em…

- Yên tâm đi , em khỏe rồi em không sao đâu , a cứ lẽo đẽo theo e như vậy thì kỳ lắm , còn bao nhiêu người nhìn vào nữa…

- Àhhh!

- Anh đi vào đi nhé!

Được không?

*dụ dỗ*

Bối Phong không nói gì mà chỉ nhẹ nhàng ngẩng mặt nhìn ánh chiều tà , rồi dịu dàng mỉm cười với người trước mặt rồi…

- Vợ yêu! Bây giờ cũng muộn rồi nhỉ.

- Vâng ! Nhưng sao…?

- Muộn rồi! Chơi như vậy là đủ rồi , mình lên về phòng thôi!

Vừa thấy anh nói vậy , khuôn mặt cô biến sắc , cô lo lắng lắc đầu không chịu nói lớn

- KHÔNG!!!

Em không chịu đâu!

Không về đâu!

Nói gì chứ , bắt cô nằm hơn tuần trên giường , giờ mới cho đi chơi một chút đã bắt về

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoc-ah-em-tron-duoc-toi-sao/1250234/chuong-113.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.