Chương 90
Trong lúc BẠCH BỐI PHONG cuống cuồng , vội vã đi tìm mình.
Thì THẢO QUYẾT MINH ngồi trong phòng cầm chiếc điện thoại lên nhìn rồi lẩm bẩm mắng ai đó!
Tuy giận thật đấy nhưng không hiểu sao thấy anh gọi … Cô vẫn không thể nào kiềm chế việc muốn nghe máy của anh.
Trong lòng còn tự nhủ nhếch mấy để cho anh biết mình giận anh đến mức nào.
Kết qủa là gọi xong rồi còn buồn hơn .
Lúc này cô chỉ muốn ở trong lòng anh , được anh quan tâm dỗ dành thôi.
Vậy mà tên chồng đáng ghét đó , cúp máy là cúp luôn , không thèm gọi lại cho cô nữa.
Tức chết cô mà , chẳng lẽ anh ta định bỏ cô thật sao?
Những lời của mấy người kia nói là đúng sao?
Anh ta đã tìm người khác bên ngoài rồi cũng lên.
Hu hu hu hu hu
khi đến đó cô lại kích động mà khóc nức nở
- Cái tên chồng đáng ghét huhuhu Anh nhớ đó huhuhu Tôi sẽ không bao giờ tha lỗi cho anh đâu hức hức
- Con gái ngoan , sao lại khóc nữa rồi!
- Ba à! Con ghét chồng con lắm!
Đồ phản bội!
Nãy giờ nhìn con gái buồn thiu , ỉu xìu , khóc lóc hỏi thì nói không rõ ràng , khiến ông cũng chỉ nghĩ là hai đứa giận nhau thôi.
Sao tự nhiên lại nói con rể phản bội là sao?
Thật ra đã xảy ra chuyện gì?
- con đang nói gì vậy?
Sao mặt lại tái nhợt thế này?
Để ba đưa con về bệnh viện nghỉ ngơi nhé!
-*lắc lắc đầu* Không muốn nằm viện đâu hức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoc-ah-em-tron-duoc-toi-sao/1250211/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.