Chương 74
Sau khi Bạch Bối Phong đuổi mãi mới chịu hậm hực ra ngoài.
THẢO QUYẾT MINH mới có tâm trạng thoải mái giải quyết vấn đề của mình.
Cô vừa giải quyết mà mặt mũi vừa nhăn nhó hết mức…Chỗ đó của cô bị rộng ra mà đau kinh khủng…Bây giờ bình tâm nghĩ đi nghĩ lại … Hình như cô bị lừa thì phải…
Bởi vì cái đau đớn và cảm giác Giống hệt như lúc anh muốn giảm cân giúp cô , cũng có gậy chọc vào chỗ đó của cô… Chỉ là những lúc như thế anh toàn nằm trên … Còn lần này là cô ngồi trên anh… Như vậy là cũng không giống lắm… Hình như lần này là cô áp bức anh thì phải… Hahaha… Cô sung sướng cười khằng khặc khi nghĩ mình đã trả thù được anh , và còn áp bức tra tấn hành hạ được anh nữa chứ…
Hahaha… Hóa ra lúc anh rên rỉ không ngừng là bị cô hành cho không chịu nổi , lại không dám khóc , sợ rất tôn nghiêm quyết không rơi lệ của đàn ông. nên chỉ dám rên rỉ cho đỡ đau thôi.
Còn khuôn mặt đỏ ửng đó chắc chắn là uất ức lắm nhưng không dám làm gì cô. Lên đành phải ấm ức nghiến răng nghiến lợi chịu đựng cô tra tấn hành hạ.
Còn ánh mắt và nụ cười không bình thường , là đang cố gắng lấy lòng quyến rũ cầu xin cô … Làm ơn thương hoa tiếc ngọc mà tha cho anh ta , nhưng anh ta có phải là hoa cỏ ngọc ngà gì đâu cho cam… Cho nên không thể buông tha dễ dàng như vậy được.
Càng nghĩ cô càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoc-ah-em-tron-duoc-toi-sao/1250195/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.