về đến phòng THẢO QUYẾT MINH tâm trạng vui vẻ hẳn lên.
Dù sao cũng đã được gặp anh , như vậy là cô mãn nguyện lắm rồi .
Rồi tối mai cô lại đến gặp anh tiếp , lại được ngắm nhìn anh , nói chuyện với anh…
Nghĩ đến đây cô mới thấy lạ , không hiểu sao gần đây cô lại thấy mong nhớ muốn gặp anh nhiều như vậy.
Bình thường cô toàn phải tránh anh thôi…
Sao lại thế nhỉ?
Câu hỏi khó trả lời này ! Khiến cô không thể tìm ra đáp án của nó , khẽ thở dài , định lên giường nằm ngủ .
Thì bụng tự nhiên kêu réo ầm ĩ cả lên , lúc này cô mới nhớ ra 2,3 ngày nay cô không ăn gì rồi … Nghĩ đến đây cô lại lắc đầu chán nản … Lại nhớ về anh mất rồi … bình thường bữa ăn của cô đều do anh giục , thúc , ép mà ra hết.
Bây giờ không có anh cô cũng trở lên lười ăn , cô đang chờ! Chờ anh tỉnh dậy rồi chăm sóc cô , dỗ dành cô ăn như trước đây.
Nhưng hôm nay vì được gặp anh nên cô sẽ phá lệ một lần , cô sẽ đi xuống nhà ăn một bữa thật ngon , thật thỏa thích , để bù lỗ cho những hôm nhịn đói.
Nghĩ đến đây cô lại vui vẻ mở cửa bước ra ngoài , vì lúc này đã là 1,2h đêm , lên trong nhà vắng lặng , thanh tịnh , im ắng đến nghẹt thở …
Cô bước xuống phòng ăn lục lọi , nhưng mà dưới bếp lúc này không còn gì để ăn được , tủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoc-ah-em-tron-duoc-toi-sao/1250174/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.