THẢO QUYẾT MINH ngơ ngác nhìn xung quanh.
” quái lạ rõ dàng anh ấy có đi đến đây với mình mà . Sao lại không thấy đâu rồi?
Chẳng lẽ anh ấy cũng sợ làm mất lòng cô ta lên chuồn rồi!
Đúng là cái đồ ngụy quân tử.
Tức chết mình mà”
Kỷ Liên nghe thấy nhắc đến Phòng Phong cô ta cũng thoáng giật mình , lén nhìn mọi nơi nhưng không thấy anh đâu.
Cô ta thở phào nhẹ nhõm rồi cười lớn
- hahahahahaha.
- Cô…cô… Cười cái gì mà cười , đúng là đồ vô duyên
- hahahahaha
Thấy cô ta nhìn mình cười lớn , Quyết Minh tức như phát điên , cô chỉ muốn xông vào đập cho đồ vô duyên kia một trận , móc đôi mắt đang nhìn cô kinh thường kia , vứt đi cho chó nó gặm.
- cô tránh ra cho tôi !
- đuổi cô ta ra ngoài , cấm cho cô ta đến gần chỗ này.
- Kỷ Liên em đang làm cái trò gì vậy?
_ Anh Phòng Phong
(đồng thanh)
- Em có nhất thiết là phải chạy vội vàng thế không hả Quyết Minh.
- Hìhì Em xin lỗi.
Thấy Phòng Phong xuất hiện , Quyết Minh mừng rỡ vô cùng , cuối cùng cô cũng có đồng minh rồi .
Cô vênh mặt hất hàm nhìn đối thủ của mình.
- Sao lại không cho chị hai vào thăm?
- Anh hai đang bị thương rất nặng cần cách ly với bên ngoài.
_ Anh có thể vào thăm anh ấy được không?
- Không được
~ Cô nói dối , Bối Phong tỉnh rồi , bây giờ không gặp thì lúc nào mới được gặp đây.
Rồi có ngày tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoc-ah-em-tron-duoc-toi-sao/1250170/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.