“Bảo Châu!”
Vạn Bảo Châu ngước đôi mắt đẫm lệ lên, không thể tin nhìn người đang đi về phía mình.
Chính là Thiên Tống- chồng cô!
Cô lảo đảo chạy về phía anh, có lẽ do tinh thần tê liệt đã lâu nên vàibước đã quỵ ngã. Thiên Tống bị một màn này sợ hết hồn, anh chạy nhanhđến bên cô, ôm cô vào lòng “Em không sao chứ?”
Vạn Bảo Châu hai đẫm lệ lắc đầu.
Nghe cô nói vậy, trên gương mặt căng thẳng của Thiên Tống dần dần thả lỏng,anh ôm cô cực kì vui vẻ.“Em đến công ty làm gì? Sao không vào phòng anhlại đứng trước phòng làm việc của bố?”
Vạn Bảo Châu căn bản không còn sức lực trả lời anh. Cô hoảng sợ quay người nhìn lên tấm bảng ghiphòng tổng giám đốc, còn có “anh Thiên” trong lời người đàn bà kianói... tổng giám đốc, còn có “anh Thiên”... chính là...
Ngoài chồng cô ra, trong công ty này còn một người họ Thiên...
Hóa ra người phụ nữ bất hạnh không phải là cô, mà là... mẹ chồng cô.
“Đã xảy ra chuyện gì?” Vẫn ôm cô trong lòng, bàn tay ôn nhu lau đi những giọt lệ trên má cô, “Làm sao lại khóc?”
Lúc này, âm thanh trong phòng vô tình hay cố ý vang lên giải thích hộ Vạn Bảo Châu,
“Thiên, ông xã... a... thích quá... a mạnh chút... Thiên... dùng sức nữa đi... mau... ”
Ánh mắt Thiên Tống lạnh như băng, Vạn Bảo Châu dịu dàng nắm lấy bàn tay đang run lên của anh.
“A... A... A... sao lại thích như vậy... Em muốn.... anh... xin anh mạnh nữalên... Anh Thiên... mạnh lên, đem của anh cho em... tiến vào bên trongđi....
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoc-a-anh-yeu-em/180886/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.