Phương thức hợp tác như thế, tất nhiên là khiến cho Mộ Thế Trung đứng ngồi không yên rồi.
Mặc dù Quyền Đế Sâm vẫn chưa phải đại cổ đông của Mộ Thị, nhưng anh đã làm một trong số các cổ đông, anh sẽ thâm nhập vào Mộ Thị từng chút một.
Kỳ thực là khiến cho người ta hãi hùng khiếp vía từ từ bỏ mạng, so với lại đột nhiên một đao kết thúc thống khoái thì càng làm cho người ta cảm thấy khủng bố.
Quyền Đế Sâm càng tỏ ra nhẹ nhàng thoải mái, Mộ Thế Trung càng run sợ.
“Nhất định hợp tác vui vẻ.” Trên khuôn mặt già nua của Mộ Thế Trung cũng không lộ ra vui buồn.
Trên bàn cơm, Quyền Đế Sâm và Chu Thừa Vận vừa ăn vừa uống rượu, hai người vốn quen biết nhau nhiều năm, Chu Thừa Vận cũng cực kỳ kính trọng anh.
Chỉ có Mộ Thế Trung tức đến nỗi suýt thì phát bệnh tim. Mộ Ngạn Hạo dù có thể cảm nhận được phong ba cuồn cuộn trên bàn cơm, nhưng lấy năng lực của cậu ta, thì vẫn không thể tham gia vào trong đó.
Mộ Dật Phong đi ra khỏi khách sạn, anh ta chạy liên tục trên đường, áo khoác cũng cởi ra, ném xuống đường.
Sao có thể như vậy?
Lần này anh ta kêu gọi đầu tư, chẳng khác gì dẫn sói về nhà.
Tại sao Quyền Đế Sâm cứ gây khó dễ cho nhà họ Mộ chứ?
Tối hôm đó, Quyền Đế Sâm về đến nhà đã là rất muộn.
Mặc Sơ vẫn chưa ngủ.
Cô ở trong phòng em bé, đút sữa cho Thiên Du nhỏ uống.
Lúc anh tắm, cô cũng về phòng.
Mặc Sơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoan-ngoan-de-anh-yeu-rang-chieu/752238/chuong-347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.