Tiếng súng dần nhỏ đi, mà tiếng còi cảnh sát cũng vang lên.
Khi cảnh sát tới nơi, Quyền Đế Sâm đã bắn chết một tên sát thủ cuối cùng!
Đám cảnh sát đề cao cảnh giác, đội trưởng cũng tiến lên: "Tổng giám đốc Quyền, cảm ơn anh đã ra tay, nếu không thương vong sẽ còn tăng lên, anh có bị thương không?"
"Tôi không sao!" ném khẩu súng trên tay cho anh ta.
Anh dắt Mặc Sơ: "Chúng ta đi!"
"Tổng giám đốc Quyền, đợi đã!" Đội trưởng gọi anh lại: "Anh có biết những sát thủ này nhằm vào ai không?"
"Không biết!" Cánh môi mỏng của Quyền Đế Sâm khẽ nhếch, anh hơi bực mình.
Đội trưởng cũng không thể hỏi thêm gì nữa, anh ta dặn các anh em cảnh sát cấp dưới dọn dẹp hiện trường, gọi cho 120 để xe cấp cứu tới, cứu hộ người bị thương.
Mặc Sơ đi bên cạnh Quyền Đế Sâm, Dương Tử đã lái xe tới, anh ta dừng xe lại, sau đó lập tức đi ra hỏi: "Tổng giám đốc Quyền, anh sao rồi?"
"Đi điều tra xem là kẻ nào ra tay!" Quyền Đế Sâm mở cửa xe ra, anh tỏ ý Mặc Sơ lên xe.
Mặc Sơ thấy anh vừa trải qua một trận ác chiến: "Em lái cho!"
"Em ngồi đi!" Quyền Đế Sâm đưa tay ra, vỗ vỗ lên bàn tay của Mặc Sơ, tay cô toàn là mồ hôi lạnh.
Dương Tử lập tức nhận lệnh, đi điều tra xem kẻ nào đã làm.
Quyền Đế Sâm lái xe về biệt thự Hồng Thụ Lâm Hải, Mặc Sơ và anh cùng xuống xe: "Đế Sâm, sau này anh đi đâu cũng phải mang theo Dương Tử!"
Cô biết, sát thủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoan-ngoan-de-anh-yeu-rang-chieu/752213/chuong-322.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.