Trong lòng Mặc Sơ lại cuộn trào sóng lớn, cô không biết Quyền Đế Sâm có nghe ra điều khác thường của cô không?
Mặc Sơ cũng nhìn ra, Diệp Tử không dám ngang nhiên chọc vào Quyền Đế Sâm.
Diệp Tử xem thời gian, cô ta dùng điện thoại của mình gọi cho Cố Mộc Thành, nói cho anh ta biết địa điểm giao dịch.
Lúc Cố Mộc Thành lái xe tới, anh ta không hề biết Trịnh Ngạo Tuyết vẫn đang ở đằng sau.
Trịnh Ngạo Tuyết bám sát theo xe của Cố Mộc Thành, lúc cô ấy vào một ngã rẽ, vậy mà lại va chạm với một chiếc xe đắt tiền!
Cô lấy thẻ chứng minh công tác ra rồi nói: "Chấp hành nhiệm vụ."
Nhưng mà, người trên xe lại không có ý định buông tha cô ấy!
Lái xe lại chặn đường đi của cô ấy: "Không được! Cô chấp hành nhiệm vụ, tôi muốn xem văn kiện của cô."
Trịnh Ngạo Tuyết thấy xe của Cố Mộc Thành đã lái đi xa rồi, cô ấy cũng không đuổi theo nữa, cô ấy tức giận đi xuống xe: "Anh lấy giấy tờ chứng minh ra, tội cản trở việc công, anh có gánh được không?"
Tài xế hơi khiếp đảm, anh ta chỉ nhìn về phía người đàn ông đang im lặng ngồi trên ghế sau!
Trịnh Ngạo Tuyết thầm hừ một tiếng, thì ra trên xe còn có ông chủ à!
Cô ấy đưa tay ra mở cửa xe ở ghế sau ra, kết quả, cô ấy nhìn thấy một kẻ địch lâu năm, Úc Lạc Hàn.
Úc Lạc Hàn thản nhiên ngồi trên xe, anh ta nhìn Trịnh Ngạo Tuyết mạnh mẽ hiên ngang, người phụ nữ này giống như một cây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoan-ngoan-de-anh-yeu-rang-chieu/752205/chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.