Mặc dù anh không thích cô nói hai chữ cảm ơn, nhưng mà, có đôi khi cô thật sự là không kìm lòng được.
Anh là anh hùng từ trên trời giáng xuống của cô, anh cũng là người đàn ông đi cùng cô trên đoạn đường đời!
Ai cũng yêu thích anh hùng, sự bầu bạn tế thủy trường lưu, cũng là ấm áp nhất.
Sau khi bồi thẩm đoàn đưa ra được kết quả, phiên tòa lại được mở lại.
Thẩm phán tuyên bố kết quả: "Bởi vì điểm đáng ngờ về lợi ích quy về bị cáo, dưới tình huống phía bị cáo không biết chuyện, không biết về sự tồn tại của con gái, không tồn tại tội vứt bỏ con gái, nhưng phải bồi thường tổn thất bao nhiêu năm nay cho con gái..."
Mặc Sơ nghe đến đây, sắc mặt cô lập tức tái nhợt, dường như cô đã nhìn thấy nụ cười đắc ý của Long Diệu Thiên.
Mấu chốt nhất vẫn là phải có một nhân chứng, đó chính là mẹ đẻ của cô, người này không có mặt ở hiện trường, thì không ai phản bác được lời nói của Long Diệu Thiên.
Long Diệu Thiên cười đắc ý, ông ta biết, cho dù hiện giờ người phụ nữ đó đang ở đâu, bà ấy cũng không có gan đứng ra!
Thẩm phán tiếp tục tuyên bố kết quả: "Bị cáo bắt cáo và làm hại nguyên cáo, xét thấy bị cáo không hề nhận tội, mà vụ kiện này chỉ có liên quan đến tội danh vứt bỏ con gái, nhưng là tồn tại độc lập, bây giờ chuyển cho cơ quan kiểm sát, tiếp tục lấy chứng cứ, mở phiên tòa bất cứ ngày nào."
Khi kết thúc phiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoan-ngoan-de-anh-yeu-rang-chieu/752187/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.