Lúc Đại Chu cúi đầu vô tình không để ý đã đi qua người Mặc Hi, Mặc Hi thì lãnh khốc gọi cậu bé một tiếng: "Đại Chu!"
Đại Chu lại dừng lại trong nháy mắt, đâu là giọng của Mặc Hi?
Sáng nay cậu làm sao thế nhỉ? Đầu tiên là nghe thấy giọng của Mặc Hàm, giờ lại là giọng của Mặc Hi, lẽ nào cậu bé đang vẫn đang nằm trong sự huyễn thính sao?
Ngay sau đó, ở cửa lớp học lại nhô ra một cái đầu, cô bé ngọt ngào gọi cậu bé một tiếng: "Đại Chu!"
Đại Chu chạy như bay về phía cửa lớp học, cậu bé gần như mất khống chế kêu lên: "Hàm Hàm, thật sự là cậu này!"
Trong nháy mắt, Đại Chu liền ôm lấy Mặc Hàm!
Đại Chu lớn lên vô cùng khôi ngô, mẹ Chu nói đùa, cái này là cậu bé đã ăn sữa bột nước Mỹ, cho nên lớn lên như đàn ông Âu Mĩ!
Khi Đại Chu ôm chặt lấy Mặc Hàm, thì cũng không thấy Mặc Hàm nữa.
"Hàm Hàm..." Đại Chu liên tục gọi tên cô bé: "Trời ơi, tớ vui quá, bây giờ cậu trở về đi học rồi à? Lần trước chúng ta gặp nhau, cậu cũng không có nói với tớ! Đúng rồi, Hi Hi đâu? Hình như vừa nãy tớ có nghe thấy cậu ấy gọi tớ, cậu ấy học ở đây à? Hay là về New York học?"
Lúc này, Mặc Hi ở đằng sau Đại Chu vỗ lên vai Đại Chu. Đại Chu vừa quay đầu lại thì nhìn thấy Mặc Hi cũng đang ở đây, khi cậu bé đeo một chiếc balo đứng ở đây, ngọc thụ lâm phong đẹp trai phi phàm.
"Hi Hi..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoan-ngoan-de-anh-yeu-rang-chieu/752160/chuong-269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.