Chị Tông là người từng trải, tất nhiên là cô ấy hiểu ý của cô: "Biết, tổng giám đốc Quyền quá mạnh mẽ! Cũng tội nghiệp cho cơ thể nhỏ nhắn của em! Em tập luyện thì cũng tốt mà, nhưng mà, buổi tối chị phải về nhà mua thức ăn nấu cơm..."
Đây là việc mà mỗi người phụ nữ trung niên đều phải làm, mua thức ăn nấu cơm chăm sóc chồng và con, đợi bọn họ ăn no xong thì mình cũng mệt nhoài rồi.
Vì thế, thịt mỡ ở eo càng ngày càng nhiều, eo nhỏ không thấy nữa, chân dài cũng không thấy nữa, làn da vô cùng mịn màng cũng không thấy nữa...
Tất nhiên, thứ không thấy nữa còn có cả tình cảm từng mãnh liệt kích tình bắn ra bốn phía.
Những nhân tố này, không cái nào là không đánh vào mạch máu của vợ chồng trung niên, bất cứ lúc nào cũng có thể sụp đổ.
Mặc Sơ có thể hiểu được cho chị Tông, cô ấy là một người phụ nữ truyền thống, cô ấy phải mua thức ăn nấu cơm chăm sóc con cái và chồng, thời gian dành cho bản thân là rất ít ỏi.
Mặc Sơ nghĩ, kiểu sống chung của cô và Quyền Đế Sâm vẫn rất được.
Cả nhà đều bận các kiểu, buổi tối hoặc là cùng nhau ăn cơm, hoặc là hẹn sẵn ai nấu cơm, cuộc sống vợ chồng không giới hạn cho một người nào đấy làm công việc y xì vậy, trong một năm 365 ngày, mỗi ngày đều tuần hoàn như vậy lặp đi lặp lại không thay đổi.
"Được thôi! Chị Tông, em nghĩ, chị cũng phải suy nghĩ cho cơ thể khỏe mạnh của mình đi!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoan-ngoan-de-anh-yeu-rang-chieu/752104/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.