Điều mà Mặc Sơ không thể ngờ được là, Quyền Đế Sâm sẽ nói như vậy, anh lại nói trước mặt phóng viên: Hi Hi là con trai của anh!
Anh bảo vệ Hi Hi, giữ gìn lòng tự trọng của đứa bé, thủ hộ tuổi thơ ấu của đứa bé, điều này khiến cô không cảm động sao được!
Khi Tả Điện Vũ đi can thiệp với phóng viên, các phóng viên thấy Quyền Đế Sâm ra lệnh như thế thì không còn phóng viên nào dám nói xấu về Mặc Sơ nữa.
Mặc Sơ sinh lòng biết ơn, cô ngưng mắt nhìn người đàn ông ở bên cạnh, trong đôi mắt hiện lên nước mắt vòng quanh.
Bàn tay nhỏ của cô, cũng nắm chặt chỗ dây lưng của anh, bởi vì cảm động và kích động, chính cô cũng không biết mình đang làm gì.
Quyền Đế Sâm nhìn tay nhỏ của cô, anh thấp giọng đùa: "Bà Quyền, ở bên ngoài đã muốn cởi quần anh rồi à?"
"Em không có..." Mặc Sơ vội vàng lắc đầu, cô nào dám làm chuyện như thế!
Cởi quần anh ở trong nhà, cũng đã là cuộc chiến hao kiệt tinh lực rồi, huống hồ đang ở bên ngoài?
Còn nữa, tối qua anh đã hung hăng muốn cô, bây giờ chân cô vẫn đang yếu đây này!
Lúc này, cô đối diện với đôi mắt trêu chọc mà thâm thúy như biển của Quyền Đế Sâm, cô cúi mặt nhìn một cái, thế mà cô lại đang đặt tay lên dây lưng của người đàn ông.
Trời ơi! Tiết tấy này là cô muốn phóng thích dã thú ra làm chuyện xấu hả?
Cô vừa xấu hổ vừa bực, lại có vài phần hờn dỗi lườm anh.
Quyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoan-ngoan-de-anh-yeu-rang-chieu/752093/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.