Điều mà Mặc Sơ không thể ngờ được là, Quyền Đế Sâm sẽ nói như vậy, anh lại nói trước mặt phóng viên: Hi Hi là con trai của anh! Anh bảo vệ Hi Hi, giữ gìn lòng tự trọng của đứa bé, thủ hộ tuổi thơ ấu của đứa bé, điều này khiến cô không cảm động sao được! Khi Tả Điện Vũ đi can thiệp với phóng viên, các phóng viên thấy Quyền Đế Sâm ra lệnh như thế thì không còn phóng viên nào dám nói xấu về Mặc Sơ nữa. Mặc Sơ sinh lòng biết ơn, cô ngưng mắt nhìn người đàn ông ở bên cạnh, trong đôi mắt hiện lên nước mắt vòng quanh. Bàn tay nhỏ của cô, cũng nắm chặt chỗ dây lưng của anh, bởi vì cảm động và kích động, chính cô cũng không biết mình đang làm gì. Quyền Đế Sâm nhìn tay nhỏ của cô, anh thấp giọng đùa: "Bà Quyền, ở bên ngoài đã muốn cởi quần anh rồi à?" "Em không có..." Mặc Sơ vội vàng lắc đầu, cô nào dám làm chuyện như thế! Cởi quần anh ở trong nhà, cũng đã là cuộc chiến hao kiệt tinh lực rồi, huống hồ đang ở bên ngoài? Còn nữa, tối qua anh đã hung hăng muốn cô, bây giờ chân cô vẫn đang yếu đây này! Lúc này, cô đối diện với đôi mắt trêu chọc mà thâm thúy như biển của Quyền Đế Sâm, cô cúi mặt nhìn một cái, thế mà cô lại đang đặt tay lên dây lưng của người đàn ông. Trời ơi! Tiết tấy này là cô muốn phóng thích dã thú ra làm chuyện xấu hả? Cô vừa xấu hổ vừa bực, lại có vài phần hờn dỗi lườm anh. Quyền Đế Sâm khẽ cười rồi nói: "Nếu mà Bà Quyền muốn cởi của anh ở bên ngoài thì cũng không có vấn đề gì!" "Anh ức hiếp em!" Mặc Sơ dậm chân, hai tay ôm chặt eo anh, khuôn mặt nhỏ chôn trong ngực anh, hít thở mùi hương trên người anh. Kỳ lạ, anh bắt nạt cô, cô còn ôm anh chặt thế này! Anh nắm tay cô, đi đến chỗ chiếc xe rồi lên xe. Mặc Sơ nghe thấy có người khác đang nói chuyện ở bãi đỗ xe, tất nhiên, Mặc Sơ nhân vật tiêu điểm của tối nay. "Các cô thấy, tác phẩm vẽ đời sống đơn giản của Mặc Sơ, có thể giành được quán quân không?" "Hình như là đơn giản quá, có điều, người ta có tổng giám đốc Quyền nâng đỡ..." "Tất nhiên, tổng giám đốc Quyền có thể tới trao giải, đã chứng minh một vấn đề..." "Vấn đề gì? Cô nói xem nào..." "Đó chính là Ban giám khảo sớm đã quyết định nội bộ, chọn người giải nhất rồi, chẳng nhẽ muốn tổng giám đốc Quyền ban cho người khác à?" "Cho nên đấy, làm tốt không bằng gả đi tốt! Câu này nói hay lắm..." "Thực ra nhà giàu cũng có rất nhiều nội tình, ví dụ rất nhiều vợ chồng ở bên ngoài thì làm vẻ ân ái rắc cẩu lương, ở nhà, người đàn ông hành hạ người phụ nữ, dùng vũ lực và các loại thủ đoạn..." "Không biết Mặc Sơ có bị tổng giám đốc Quyền ngược đãi không...." Sau khi chiếc xe được lái xe khỏi bãi đỗ xe, thì chạy nhanh về phía đường cái. Lúc này, trên đường đã bật sáng rất nhiều đèn đường, cả thành phố đều rực rỡ. Đặc biệt là đại đô thị quốc tế như thành phố S đây, thì càng như thế. Trong ánh đèn của vạn nhà, cô còn có anh ở bên cạnh. "Tổng giám đốc Quyền, tác phẩm của em, có phải vì anh nên mới được giải nhất không?" Mặc Sơ mỉm cười hỏi. Khóe môi Quyền Đế Sâm hơi mím: "Em nghĩ sao?" Anh không trả lời, hỏi ngược lại cô. Mặc Sơ chép miệng: "Trước khi chưa nghe thấy nghị luận, em tưởng là trình độ của mình đã nâng cao rồi, có khả năng trình độ đã đạt đến giải nhất rồi. Nhưng mà, ở bãi đỗ xe nghe thấy người khác nói như thế..." "Sau đó em bắt đầu nghi ngờ bản thân, có phải bởi vì quan hệ của anh, ban tổ chức mới trao giải cho em, đúng không?" Quyền Đế Sâm vừa lái xe vừa nói. "Đúng!" Mặc Sơ gật đầu. Đằng trước là đèn đỏ, Quyền Đế Sâm dừng xe lại, tay anh vẫn đặt trên vô lăng, nhưng anh lại quay đầu nhìn cô: "Ở trong nhà, anh có dùng vũ lực với các loại thủ đoạn ngược đãi em không?" Mặc Sơ dí dỏm hỏi anh: "Tối qua có tính không?" Tối qua anh rất mạnh mẽ! "Vũ lực" như thế, có tính không? Rõ ràng ban ngày áo mũ chỉnh tề, diện mạo hệ nam thần cấm dục quý phái lãnh khốc, buổi tối thì cứ như là dã thú mất cương vậy, ăn cô sạch sành sanh, còn làm cô hết lần này đến lần khác. Quyền Đế Sâm vừa nghe thấy cô hỏi, đôi mắt anh càng thêm thâm thúy, anh nhìn cô, tối qua anh có hơi hăng, ái bảo cô vừa yêu kiều vừa giận vừa ngọt vừa thẹn thùng, một câu tổng kết, cô quá ngon! Mặc Sơ bị anh nhìn mà ngượng ngùng, cô xoay qua chỗ khác nhìn đằng trước, kết quả bên đường cái phía trước, hai con chó nhỏ đang ẩu đả, một con chó đực thì ra sức trèo lên lưng của con chó cái, nhưng, hình như con chó cái không vui, nó cứ muốn hất con chó đực trên lưng xuống. Kết quả, con chó đực không chịu, nhất định muốn cưỡi lên, con chó cái lại không chịu, hai con chó ầm ĩ không ngừng... Tất nhiên, con chó đực bắt vẫn vẫn chỉ ***, coi như dùng hết tình cảm, xâm phạm của chó tổng tài bá đạo đến rồi! Cho dù con chó cái có đồng ý hay không, cưỡi đã rồi nói sau! Quyền Đế Sâm cong môi, tâm trạng rất tốt. Anh rẽ, hai người đi khách sạn ăn cơm. "Hi Hi thì sao?" Mặc Sơ hỏi anh. "Đang ở trong công ty." Quyền Đế Sâm nói: "Lái nữa, tài xế đưa thằng bé đến ăn cơm cùng." Anh đưa khóa xe cho em trai đỗ xe, hai người cùng đi đến thang máy. Quyền Đế Sâm đi vào phòng mà anh thường xuyên đi ăn cơm, Mặc Sơ phụ trách gọi món, lúc này, Mặc Hi còn chưa tới, trong phòng chỉ có hai người bọn họ. "Tối qua 'bạo lực' như thế, em có thể đoán được, những ngày sau này ngày nào cũng sẽ có!" Quyền Đế Sâm nhìn cô. Mặc Sơ trợn tròn mắt, người đàn ông này hăng quá rồi đấy! Mấy ngày làm một lần, cơ thể cô cũng không chịu được rồi, huống hồ ngày nào cũng làm? Cô nhìn anh với ánh mắt hơi kinh hồn, sau đó cắn môi nhỏ giọng nói: "Túng dục như thế, không tốt cho cơ thể!" "Em đã hỏi chuyên gia sức khỏe rồi hả?" Quyền Đế Sâm không nhịn được trêu cô. Khuôn mặt nhỏ nhắn của Mặc Sơ đỏ bừng, cô nào có không biết ngượng đi hỏi thầy thuốc đông y cái vấn đề này, cái này là cô tự nói! Quyền Đế Sâm đưa tay ra, nhẹ nhàng nhéo má cô: "Em xem, lời người khác nói, có một số là thật, có một số là giả, cho dù là cái mà bản thân đã trải qua thì cũng chưa chắc là thật, đúng không?" "Ừm!" Mặc Sơ gật mạnh đầu. Quyền Đế Sâm ngắm nhìn khuôn mặt nhỏ của cô, cô nhỏ giọng nói: "Cảm ơn anh!" "Cảm ơn anh cái gì?" Quyền Đế Sâm nhéo má cô như là trừng phạt, khách khí với anh như vậy hả? Giữa vợ chồng mà muốn tương kính như tân* sao? (Tương kính như tân: ý là tôn trọng nhau như khách). Mặc Sơ ngào vào anh: "Lúc em mang theo đứa nhỏ, cũng đã nhìn qua rất nhiều ấm lạnh của nhân gian, nhưng chưa bao giờ có như anh, đối xử tốt với Hi Hi như thế..." Cô nói đến câu sau, thì hơi nghẹn nhào, làm mẹ đều như thế, thà mình nhận hết bất công và uất ức, cũng không muốn người khác đổ những cái này lên người đứa nhỏ. "Cho dù là Quyền Đế Đình, anh ta cũng sẽ không tốt với đứa bé như thế..." Mặc Sơ vẫn tưởng là, đứa bé là của Quyền Đế Đình? Ai mà biết, lúc Quyền Đế Sâm nghe thấy ba chữ em trai đó, anh trầm giọng nói: "Đừng nhắc đến tên của nó!" Mặc Sơ giật mình, cô gật đầu thật mạnh, cô cũng không muốn nhắc đến thêm nữa. Quyền Đế Sâm nhìn gương mặt tươi cười đẫm nước mắt của cô, anh nhẹ nhàng lau đi nước mắt bên khóe mắt cô: "Mặc Sơ, bất kể là ai chĩa mũi nhọn vào em hoặc con, thì đều phải dũng cảm đánh lại!"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]