Chương trước
Chương sau
Trong thư phòng.
Sau khi Quyền Đế Sâm xem bản thiết kế của Mặc Hi, vô cùng thừa nhận thiên phú mà đứa bé này biểu hiện ra.
Mặc Sơ cầm một ly nước đi vào, thăm dò một chút.
“Đế Sâm, vẫn còn làm việc sao?” Mặc Sơ đứng bên cạnh anh.
Quyền Đế Sâm uống một ngụm nước: “Bá Nhạc tìm được Thiên Lý Mã.”
Mặc Sơ vô cùng vui vẻ, anh có thể khen ngợi Mặc Hi như vậy: “Ôi, ngựa tốt dễ kiếm, người biết nhìn ngựa lại khó tìm.”
“Khiến anh vui vẻ như thế?” Quyền Đế Sâm quay đầu, nhìn cô một cái.
Mặc Sơ đưa tay đặt lên hai vai anh, cô nhẹ nhàng xoa bóp cho anh: “Đế Sâm, em nói thật, em rất vui khi anh khen ngợi thằng bé.”
Quyền Đế Sâm nói: “Ngày mai anh sẽ để những kiến trúc sư chuyên nghiệp xem qua.”
“Ừ.” Mặc Sơ đặt cằm trên vai anh: “Đế Sâm.”
“Có chuyện gì không thể nói?” Quyền Đế Sâm thấy cô ấp a ấp úng, trái lại vô cùng thoải mái hỏi cô.
Mặt của Mặc Sơ dính vào gương mặt tuấn tú của anh: “Giáo viên của Mặc Hi nói, hy vọng bố của nó có thể cùng mẹ nó đến tham gia hoạt động gia đình cho trường học tổ chức.”
“Không thành vấn đề.” Quyền Đế Sâm vô cùng dứt khoát đồng ý với cô.
“Thật sao?” Mặc Sơ vui vẻ nhìn anh.
Trước đây, đều chỉ có cô tham gia, dù sao giáo viên trong nước cũng không yêu cầu ai đến.
Quyền Đế Sâm đưa tay ra, dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng quẹt vào chóp mũi cô: “Anh có lừa gạt em bao giờ chưa?”
Trong lòng Mặc Sơ ngọt như mật, giờ phút này cô cảm thấy vô cùng hạnh phúc, cô đưa tay ôm lấy anh: “Đế Sâm, anh thật tốt.”
Tối hôm đó, cô đặt vé máy bay đến New York cho hai người, bởi vì còn một tuần nữa mới đi, trong một tuần này, cô vẫn còn bận chuyện bản thảo thiết kế.
Ngày hôm sau, lúc Mặc Sơ tới công ty, khi mới máy tính lên thì đã không mở được nữa.
Cô vội vàng kêu đồng nghiệp ở bộ phận IT tới hỗ trợ, người đồng nghiệp nói: “Phải mang đi sửa, không thể xong nhanh được.”
“Thế tôi dùng máy tính xách tay của mình vậy.” Mặc Sơ nói.
Lúc sửa, người đồng nghiệp IT nói: “Máy tính này xem phim đen nên mới bị nhiễm vi rút đấy.”
“Sao?” Mặc Sơ không dám tin: “Tôi không có xem bao giờ.”
Lúc này, Tô Tiểu Mễ đi tới, hai tay cô ta đặt lên bàn làm việc của Mặc Sơ: “Mặc Sơ, làm vợ rồi có khác. Chẳng lẽ tổng giám đốc Quyền chưa thỏa mãn cô sao? Cô lại còn mượn lấy do làm thêm giờ ở công ty để xem phim đen.”
So với bất kỳ ai, Mặc Sơ biết rõ, năng lực của Quyền Đế Sâm trên phương diện nào đó mạnh thế nào.
Chỉ là, cô không phải người khoe khoang, cũng sẽ không nói gì về anh trước mặt người khác.
Mặc Sơ không để ý tới sự châm chọc của Tô Tiểu Mễ, cô hỏi người đồng nghiệp IT: “Có thể xem dấu vết xem lúc nào không?”
Khi cô hỏi tới việc này, Tô Tiểu Mễ có chút lo lắng.
Người đồng nghiệp IT gật đầu một cái: “Nếu thứ này mà xem không được thì đoán chừng tổng giám đốc Triển sẽ đuổi việc tôi mất. Mặc dù trên web trên internet đã bị thủ tiêu, thế nhưng người này chắc chắn không phải nhân viên IT chuyên nghiệp, chỉ thủ tiêu mặt ngoài mà thôi. Không động đến những thứ sâu xa hơn, cho nên, hoàn toàn có thể thấy được xem lúc nào.”
“Nếu là như thế thì quá tốt.” Mặc Sơ vui vẻ nói: “Anh giúp tôi bắt được người xem phim đen trên máy vi tính của tôi, trưa nay tôi sẽ mời anh ăn cơm.”
Tô Tiểu Mễ vô cùng khẩn trương, cô ta cầm ly nước nhưng lại không đi.
Mặc Sơ nhìn cô ta một cái: “Cô ở chỗ của tôi làm gì? Cô cũng muốn xem phim đen sao?”
“Ai muốn xem? Đúng là ghê tởm.” Mặt Tô Tiểu Mễ đỏ bừng, trách mắng. Cô ta nói xong, giẫm giày cao gót, bưng ly nước rời đi.
Trái lại, Mặc Sơ không lo lắng chuyện phim đen, cô lo lắng cho rất nhiều tài liệu bên trong máy tính.
Quả nhiên, sau khi người đồng nghiệp IT khôi phục thiết bị: “Có một số tài liệu cũng bị động tới, hơn nữa đã bị thủ tiêu hoàn toàn. Cô có thói quen sao lưu vào ổ cứng mỗi ngày không?”
“Tôi không có.” Mặc Sơ lắc đầu một cái: “Nhưng mà tôi có thói quen mỗi một bản kế hoạch đều gửi một bản lên email của tôi. Tôi không lo tài liệu của tôi, trái lại tôi rất muốn biết, ai đã động vào máy tính của tôi.”
“Có thời gian.” Người đồng nghiệp IT nói: “Tám giờ tối qua.”
“Khi đó tôi đã đánh thẻ về nhà rồi.” Mặc Sơ nói: “Tôi đi xem xem tối qua có ai ở lại làm thêm giờ.”
Lúc này, chị Tông đi tới nói: “Tối hôm qua không có ai làm thêm giờ.”
“Chẳng lẽ là ma xem sao?” Mặc Sơ cười lên, nào có chuyện tà ma như thế.
Người đồng nghiệp IT nói: “Đừng nóng, ở của công ty chúng ta có camera.”
Lúc này, chị Tông nói: “Lỡ như video được camera giám sát ghi lại cũng bị hư thì sao?”
Tô Tiểu Mễ lập tức nói: “Chị Tông, có phải chị làm không? Cho nên, chị cầu xin cái gì cũng là xấu.”
“Sao có thể là tôi?” Chị Tông tức giận: “Tuyệt đối không phải là tôi đâu, Mặc Sơ.”
Tô Tiểu Mễ khinh bỉ nói: “Sao lại không thể? Phải biết rằng, cuộc tranh tài lần này, có thể chị xem Mặc Sơ là đối thủ mạnh, vì để diệt trừ đối thủ mà có thể dùng bất cứ thủ đoạn hèn hạ nào.”
“Cô đừng có ngậm máu phun người.” Chị Tông giận tới mức cả người phát run.
Mặc Sơ vỗ vai chị Tông: “Được rồi, đừng nói nhảm với cô ta. Không cần biết là ai làm, người đang làm trời đang nhìn. Không phải không bị sao mà chỉ là chưa tới lúc. Chị Tông, chị còn nhớ Thải Tiểu Mãn không? Thải Tiểu Mãn cũng không chừa chuyện xấu, ông trời cũng sẽ xử lý cô ta. Bây giờ cô ta đang ở trong bệnh viện tâm thần, tham ăn tham uống, ngày đó cũng không biết thoải mái thế nào đâu.”
Tô Tiểu Mễ sợ, cô ta lập tức chạy tới phòng làm việc của Ân Phi Âm: “Giám đốc Ân, làm sao đây? Lỡ như bọn họ tra ra được là tôi làm, liệu cuối cùng tôi có kết cục giống Thải Tiểu Mãn không?”
“Bình tĩnh một chút, cô sợ cái gì?” Ân Phi Âm trách mắng: “Không có bản lĩnh như thế, bị người ta gạt thì cái gì cũng nói ra.”
Tô Tiểu Mễ không dám nói gì nữa, cô ta chỉ nói: “Giám đốc Ân, nếu như chuyện bại lộ ra, chị nhất định phải bảo vệ tôi.”
Ân Phi Âm không nhịn được vung tay lên: “Đi làm việc trước đi.”
Lúc bảo vệ mang video được camera giám sát ghi lại tới, quả nhiên video được camera giám sát ghi lại tối qua rất xấu.
Chị Tông có chút lo lắng, cô ta vội vàng nói: “Mặc Sơ, tôi sẽ không hại cô đâu, tôi vốn đang thiếu ý tưởng thiết kế, tôi cũng sẽ không cạnh tranh với cô, tôi tự biết mình.”
“Được rồi, chị Tông, từ trước tới giờ tôi chưa từng nghi ngờ chị.” Mặc Sơ trấn an cảm xúc của cô ta: “Cần làm gì thì chị cứ đi làm ngay đi. Đừng để chuyện này trong lòng.”
“Được rồi, cô tin tôi là tốt rồi.” Chị Tông cảm kích không thôi.
Lúc này, Mặc Sơ nhìn về phía Tô Tiểu Mễ, Tô Tiểu Mễ cũng đang nhìn cô, ánh mắt mang theo vẻ khiêu khích. Ý muốn nói, video được camera giám sát ghi lại rất xấu, thế thì sao đây?
Có người từng nói, nơi có người chính là giang hồ, nếu là giang hồ vậy thì sẽ có tranh đấu, tàn sát khốc liệt.
Công ty của bọn họ cũng không lớn, người cũng không tính là nhiều. Nhưng mà cuộc tranh đấu chắc chắn sẽ không thua gì một cái sông hồ lớn.
Mặc Sơ cầm máy tính xách tay của mình, bản thiết kế của cô không thể lại bị ai đó phá hủy nữa, nếu không sẽ có không ít người trong công ty này còn đang chờ xem kịch hay của cô.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.