Tròng mắt của Quyền Đế Sâm có chút phức tạp, có phải trong mắt cô đứa bé chính là biểu hiện quá lớn?
“Nếu như giữa anh và con em có mâu thuẫn, em sẽ chọn ai?” Quyền Đế Sâm hỏi cô một vấn đề không có đường lui.
Trong nháy mắt, Mặc Sơ lập tức ngây người bối rối.
Đây là vấn đề gì?
Anh là anh, con của cô là con của cô.
Bọn họ không ở cùng nhau, cũng sẽ không qua lại, mẫu thuẫn từ đâu đến?
“Đế Sâm, trong lúc này không có bất kỳ sự xuất hiện đồng thời nào.” Mặc Sơ đưa mắt nhìn cô, dịu dàng nói: “Anh là chồng em, con của em là con của em. Giữa mấy người sẽ không có xung đột, hơn nữa con của em vô cùng hiểu chuyện, từ nhỏ đã độc lập lại kiên cường, có lúc hiểu chuyện tới mức khiến em cũng tự thấy hổ thẹn mình không bằng.”
Nếu như nói như thế là anh cố tình gây sợ.” Quyền Đế Sâm lập tức nổi giận.
Mặc Sơ bị anh rống, lui về sau một bước.
Anh đột nhiên tức giận không giải thích được.
Cô cũng chỉ nói sự thật mà thôi, con con cô thật sự rất biết điều, cũng rất hiểu chuyện, thật sự sẽ không chọc tới Quyền Đế Sâm.
“Không dám.” Mặc Sơ bị anh rống, trong lòng có hơi khô ráp, cô có chút sợ hãi nói.
Quyền Đế Sâm thấy dáng vẻ cô lúc này vô cùng sợ sệt, anh thật sự giận không có chỗ phát tiết.
Anh cũng không nói gì với cô, mà chỉ hất tay áo một cái, xoay người ra khỏi thư phòng.
Mặc Sơ đứng tại chỗ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoan-ngoan-de-anh-yeu-rang-chieu/752041/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.