"Sao lại không chứ?" Mặc Sơ hoàn hồn, giọng nói thả lỏng: "Em chỉ có chút không hiểu, ngài Quyền luôn thích ăn thịt, sao đột nhiên lại ăn chay chứ?"
Đây giống như luật rừng vậy, hổ tàn bạo ăn thịt, dê, hươu ăn cỏ.
Hổ đột nhiên nói muốn ăn cỏ, sao Mặc Sơ không kỳ lạ chứ?
"Buổi tối nói cho em nghe." Quyền Đế Sâm cũng đưa ra một nút thắt.
Mặc Sơ cúp điện thoại, chị Dương gọi cho cô một ly nước trái cây: "Uống nước trái cây đi, vừa đẹp da vừa tốt cho dạ dày. Đừng uống cà phê, cô là người phải sinh con."
"Cảm ơn chị Dương." Mặc Sơ vui vẻ nhận lấy. Trong công ty, chị Dương là đồng nghiệp lớn tuổi đã chăm sóc cho cô từ lúc cô mới thực tập.
Mặc dù bây giờ cô là bà Quyền, trong công ty có rất nhiều người hâm mộ, ghen tị.
Nhưng đối với việc có con, Mặc Sơ cũng thuận theo tự nhiên.
Dù sao, giữa cô và Quyền Đế Sâm cũng không yêu thương như trong tưởng tượng.
"Vừa rồi ngài Quyền gọi điện thoại tới sao?" Chị Dương nhỏ giọng hỏi cô: "Rất khó để có được một cậu chủ quyền quý, hơn nữa còn quan tâm tới cô như thế đâu."
Mặc Sơ khẽ cười: "Không phải anh ấy quan tâm tôi, anh ấy gọi là bảo tôi nấu cơm tối, còn nói muốn ăn gì."
"Tốt như thế sao? Tôi nói cho cô nghe này Mặc Sơ, người đàn ông chịu về nhà ăn cơm là đàn ông tốt." Chị Dương nói: "Ít nhất thì anh ta cũng không rượu chè be bét bên ngoài, tan việc cũng không tới quán bar với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoan-ngoan-de-anh-yeu-rang-chieu/752031/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.