Mặc Sơ nhìn anh, mặt anh đều tràn đầy niềm vui vừa kết hôn. Nếu cô nói ra, không biết anh có còn cảm thấy vui vẻ hay không.
Liệu cô có khiến anh cảm thấy cô thật biết nói mấy lời làm anh mất hứng không?
"Đế Sâm." Mặc Sơ cảm thấy dù rao đưa đầu ra cũng một đao, rụt đầu cũng là một đao.
Không cần biết có chuyện gì xảy ra, cô cũng phải nói chuyện này với anh.
Mặc Sơ hơi sốt ruột nói: "Em có một việc cần phải nói với anh."
"Anh nghe đây." Quyền Đế Sâm đưa mắt nhìn cô.
Mặc Sơ căng thẳng liếm liếm môi mình: "Thật ra em có con rồi."
Cho dù kiến thức của Quyền Đế Sâm rất rộng, nhưng mà lúc nghe Mặc Sơ nói như vậy, anh cũng ngẩn người mất một lúc. Anh không nói gì, hoặc là việc Mặc Sơ có con khiến anh bất ngờ không kịp trở tay.
Mặc Sơ hơi lo lắng: "Trước khi cử hành hôn lễ, em đã định nói với anh, nhưng anh lại không để em nói, anh hôn em."
Quyền Đế Sâm nhớ, đúng là cô có nói mình có lời muốn nói với anh.
"Đương nhiên, bây giờ anh muốn ly hôn cũng được, em sẽ không trách anh." Mặc Sơ vội vàng nói: "Chuyện này, ban đầu em cũng không muốn lừa gạt anh. Lúc anh bảo em tuyển vợ cho anh, em biết quan hệ của chúng ta sẽ không lâu dài. Hơn nữa em nghĩ rằng việc em nói hay không nói cũng không quan trọng."
"Còn nữa, nếu như anh cưới Long Yên, em và con của em cũng sẽ tiếp tục cuộc sống yên bình, xin thứ lỗi cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoan-ngoan-de-anh-yeu-rang-chieu/752017/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.