Tô San tắm xong bước ra, cô ta đang uống nước, cũng đã thay một bộ quần áo sạch sẽ do khách sạn cung cấp, cô ta chờ Mặc Sơ đi ra, khóc lóc nói: "Chị họ, em thật sự xin lỗi chị. Em đã nhìn lầm người, cuối cùng em cũng thấy rõ bộ mặt thật của Tư Vĩ Phàm. Chị họ, chuyện trước đây là do em sai."
Tô San khóc lóc chảy nước mắt nước mũi, dáng vẻ hối hận: "Chị họ, chị nói xem, có phải em bước một bước sai nên từng bước sai không? Em sẽ không tin vào đàn ông nữa, sau này em sẽ sống một cuộc sống giống chị họ, chị giúp em đi."
"Tô San, cuộc đời của mỗi một người đều có hướng đi của riêng mình, cô cũng đừng đau lòng, mất đi cũng không phải chuyện không tốt." Mặc Sơ nhỏ giọng khuyên cô ta: "Có đôi khi có được cũng không phải là chuyện may mắn, tái ông mất ngựa, họa phúc khôn lường."
Tô San gật đầu: "Chị và tổng giám đốc Quyền thật sự chia tay sao? Em có nhìn thấy tin tức, tổng giám đốc Quyền sẽ kết hôn với Long Yên."
Mặc Sơ hơi đau lòng, nói: "Đó là quyết định của tổng giám đốc Quyền, tôi tôn trọng ý kiến của anh ấy."
Lúc này, Tô San đưa nước cho cô: "Chị họ, em cảm thấy tổng giám đốc Quyền thật sự thích chị, chị cũng đừng đau lòng khổ sở như vậy. Dù sao sự yêu thích của đàn ông cũng chỉ được một thời mà thôi."
Mặc Sơ không chút phòng bị, đúng lúc cô đau lòng, vặn mở nắp bình nước, lập tức uống một hớp nước.
Sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoan-ngoan-de-anh-yeu-rang-chieu/751998/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.