Lúc này có một đồng nghiệp có tuổi khá có tiếng nói lên tiếng: “Mặc Sơ đã đi làm ở công ty chúng ta một năm rồi, cô ấy rất có chí tiến thủ, nếu Tổng giám đốc Quyền đã đồng ý với phương án của cô ấy thì cũng được.”
“Được cái gì mà được?” Ân Phi Âm lạnh giọng trách mắng: “Ông không muốn làm nữa à?”
Người đồng nghiệp lớn tuổi này còn muốn nuôi gia đình, cho nên lập tức cúi đầu không nói gì.
Lần này không ai dám lên tiếng thay cho Mặc Sơ nữa. Mặc Sơ nhìn bọn họ, đứng dậy rời đi.
Ngay khi cô đi qua sảnh chính, Tả Điện Vũ gọi cô: “Cô Mặc, Tổng giám đốc Quyền bảo cô qua chỗ anh ấy.”
“Được.” Mặc Sơ đi với Tả Điện Vũ vào phòng rượu, cô gõ cửa đi vào, Tả Điện Vũ biết điều đóng cửa lại.
Mặc Sơ đi tới trước mặt anh, anh chắp hai tay sau lưng, cơ thể cao lớn khiến người ta chỉ thấy uy vũ lạnh lùng.
“Tổng giám đốc Quyền…” Mặc Sơ ngẩng đầu nhìn anh.
Quyền Đế Sâm hơi nghiêng người, nhìn chằm chằm cô gái trước mặt, dù chịu bất cứ ấm ức nào cũng không chịu nói với anh!
“Cảm ơn.” Mặc Sơ cảm thấy mình nên nói lời này nhất với anh. Dù là bị Trương Thịnh Tùng quấn lấy, hay là bạn trai cũ Tư Vĩ Phàm căm hận mình, dù Ân Phi Âm chèn ép cô ở nơi làm việc, hay là đồng nghiệp Thải Tiểu Mãn đấu đá cô, chỉ có người đàn ông này ra tay, cô mới có thể có tôn nghiêm đứng trước mặt anh.
Quyền Đế Sâm khó hiểu nhìn cô:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoan-ngoan-de-anh-yeu-rang-chieu/751933/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.