Ngón tay của Quyền Đế Sâm phủ lên trên môi của cô.
Môi của cô thơm như những đóa hoa thuần khiết.
Môi của cô xinh đẹp mềm mại, ngón tay của anh thì thô ráp.
Hai loại cảm xúc này khiến cho Mặc Sơ càng ngày càng cảm thấy thân thể khô nóng, nhưng cô đang ở trong lòng anh, muốn động cũng không dám động.
Quyền Đế Sâm chăm chú nhìn cô, sau đó bàn tay to của anh lại dời xuống, đặt lên ngực của cô.
Đang lúc Mặc Sơ cảm thấy khó hiểu, giọng điệu của anh vô cùng mạnh mẽ: “Chỗ này đang cất giấu ai không?"
Mặc Sơ giật mình sợ hãi, người đàn ông này không uổng xuất thân từ quân nhân, thâm sâu không lường được. Mỗi một hành động của anh đều không nhìn ra manh mối gì, nhưng mà… nhưng mà luôn bất ngờ đánh thẳng vào trái tim cô.
“Không có ai cả.” Cô trả lời anh.
Chuyện của cô và Tư Vĩ Phàm chỉ còn là quá khứ rồi từ lâu rồi! Trong sáu năm qua, cô đã hoàn toàn quên anh ta rồi.
Đôi mắt cô trong trẻo rung động lòng người của, sáng long lanh cứ như giọt sương mai, khiến anh chỉ cần liếc qua cũng có thể nhìn thấu.
Quyền Đế Sâm nguyện ý tin tưởng cô.
Anh buông cô ra.
Cô chăm chú nhìn anh: “Vãn Vãn thích anh phải không?”
Giọng điệu của cô rất khẳng định. Cô là loại phụ nữ thông minh.
Quyền Đế Sâm chỉ hờ hững nói: “Cô ấy không thích hợp làm vợ của tôi.”
Mặc Sơ cảm thấy liệu có phải anh cũng xem hôn nhân của mình là một vụ làm ăn không, không chọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoan-ngoan-de-anh-yeu-rang-chieu/255150/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.