“Mỗi một cô gái bán dâm đều nói rằng bản thân bị người khác cưỡng hiếp, cũng không lạ gì khi cô nói bản thân mình bị oan!” Một người cảnh sát hơi mập khác mỉa mai cô.
Khi Mặc Sơ bị mang đi, cô nói với Trần Chân Dao: “Mẹ à, con thật sự bị oan…”
Trái lại Trần Chân Dao còn rất nhiệt tình nói với cảnh sát: “Hai đồng chí, các anh nhất định phải dạy dỗ nó thật tốt, không nghe lời thì cứ đánh nó cho tôi, đánh đến khi chịu nghe lời mới thôi!”
Trái tim của Mặc Sơ rét lạnh như kỷ băng hà, cô đã đắc tội với Trương Thịnh Tùng rồi, cũng mất đi giá trị lợi dụng đối với Trần Chân Dao!
Cô mím chặt môi và không nói thêm một từ nào nữa.
Mặc Sơ bị dẫn đến đồn cảnh sát.
Ở trong phòng thẩm vấn, cho dù họ có thiết kế cạm bẫy cỡ nào để ép cô thừa nhận là cô đang bán dâm thì cô cũng đều phủ nhận.
Hai người cảnh sát một người mập một người ốm này bước ra khỏi phòng thẩm vấn.
Người mập: “Làm sao đây? Anh Trương đã tặng lợi ích cho chúng ta rồi! Cô ta còn không chịu thừa nhận nữa…”
Người gầy: “Biện pháp hiệu quả nhất chính là bạo lực! Dù sao mẹ của cô ta cũng nói là muốn đánh cô ta, người như cô ta có đánh chết cũng không có ai quan tâm đâu!”
Người béo: “Được thôi, vậy bây giờ lập tức quay vào dạy dỗ cô ta một trận!”
Hai người đi vào, trên tay của người mập cầm một cái roi da, trực tiếp đánh vào người Mặc Sơ!
Khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoan-ngoan-de-anh-yeu-rang-chieu/255134/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.