Tống Vũ Cường quẳng đại đồ của mình lên một góc giường, ba người trong phòng rủ nhau ra ngoài chơi giải khuây một lát. Đi ngang qua vị trí phòng ký túc xá của Tống Vũ Huy, Tống Vũ Cường ghé đầu vào thấy Tống Vũ Huy đang thu dọn đồ đạc “Tiểu Huy, đang cùng mấy anh em tính ra ngoài chơi một lát, cậu có đi theo không?”
Tống Vũ Huy thấy màn vẫn còn chưa mắc lên, lắc đầu “Thôi em không đi đâu”
“Vậy thôi, cậu ở yên đây nhá, đừng có mà chạy đi lung tung”
“Dạ biết”
Tống Vũ Huy đem giường chiếu thu dọn xong rồi đem cái chăn mới mua ra, còn gối cậu không nỡ bỏ tiền mua nên lấy một bộ quần áo xếp tạm lên làm gối.
Sắp xếp giường chiếu xong xuôi đâu đó thì bên ngoài trời cũng đã tối. Người trong ký túc xá đi làm vẫn còn chưa tan tầm, cậu chẳng biết phải tới chỗ nào ăn cơm. Tống Vũ Cường nói vào xưởng làm được bao ăn bao ở, nơi ở thì có rồi mà chỗ ăn cơm ở đâu cậu còn chưa được ai nói cho biết.
Cậu vẫn còn chưa ăn trưa, bây giờ đang rất đói, cậu lấy từ trong túi ra bịch bắp luộc bà nội nhét vào cho, nước từ trong trái bắp chảy ra, may vẫn còn chưa có bị thiu. Ngoại trừ bắp luộc, còn có một túi đậu phộng lớn với túi khoai lang mấy hôm trước mới phơi xong.
Tống Vũ Huy ăn bắp với đậu phộng luộc một lúc liền thấy no bụng.
Ăn no xong, không có việc gì làm, nhìn trên mặt đất thấy nhiều rác bụi, Tống Vũ Huy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoan-muon-bat-dau-nuoi-tu-nho/57588/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.