Sau khi Lâm Hạo Hi tiếp quản công ty, mỗi ngày sau khi tan sở đều đến bệnh viện báo cáo tình hình lại cho Lâm Thành Đức.
Hôm đó ánh tà dương rất đẹp, Lâm Hạo Hi cùng Lâm Thành Đức tản bộ ở khu vực cây xanh trong bệnh viện, nói với ông về tình hình hiện tại của công ty.
Đi tới một băng ghế dưới cây hoa tử kinh, Lâm Hạo Hi phủi sạch cánh hoa rơi trên băng ghế, để Lâm Thành Đức ngồi xuống. Ánh tà dương từ phía sau chiếu đến, đem bóng hai cha con kéo dài ở trên mặt đất.
Lâm Hạo Hi khẽ ngẩng đầu nhìn về phía những cây hoa tử kinh nở rộ rất rực rỡ, thu tầm mắt lại “Ba, khi đó ba bắt đầu gây dựng sự nghiệp hẳn là đã chịu không ít khó khăn vất vả đúng không.”
“Chịu khó khăn là chuyện tất nhiên, trên đời này làm gì có ai mở công ty mà không vất vả, có điều, vất vả thì vất vả, nhưng rất phấn khởi.”
Lâm Hạo Hi thăm dò hỏi “Nghe mẹ nói, ông nội lúc đó cũng không đồng ý cho ba tự mình gây dựng sự nghiệp.”
Lâm Thành Đức nhớ lại chuyện cũ “Ông nội con trước cải cách đã là một trong những thương nhân đầu tiên, sau cải cách, ông ấy chịu rất nhiều vất vả để đạt được thành công, hơn 30 tuổi mới sinh ba ra, chờ khi ba trưởng thành thì ông con đã hơn 50 tuổi, ông vẫn luôn mong ba sẽ kế thừa gia nghiệp của ông, vì vậy vẫn luôn phản đối ba gây dựng sự nghiệp.”
“Vậy sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoan-muon-bat-dau-nuoi-tu-nho/1926408/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.